ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 234

Trần Noãn cắm ống hút vào cốc sữa, cố gắng làm lơ cái ánh mắt vô cùng
bỏng cháy của anh.

Đưa cái cốc cho anh, Trần Noãn không nhịn được bảo: “Anh cứ nhìn

em chằm chằm thế em sẽ nghĩ là anh có ý đồ quấy rối em đấy.”

Cố Thanh Thời giật mình, cầm cái cốc, quay mặt đi chỗ khác: “Em

không giận à?”

Trần Noãn hơi bị ngạc nhiên: “Dạ?”

“Xin lỗi em.” Cố Thanh Thời ngượng ngùng bảo, ngậm ống hút,

không dám nhìn thẳng, “Lúc em tới anh mới vừa tỉnh lại, còn chưa kịp báo
cho em tiếng nào em đã đến rồi…”

“Ồ.” Trong lòng Trần Noãn rất vui vẻ nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ

không thèm để ý, lấy bánh ngọt đưa cho anh.

“Vậy nên đừng giận nhé?”

Trần Noãn đang đưa lưng về phía anh nên đành phải tưởng tượng vẻ

mặt anh trông như thế nào khi nói ra câu hỏi một cách dè dặt như vậy, kỳ
thực có hơi là lạ, dù anh là người luôn dịu dàng, ấm áp nhưng vẫn chưa
từng thấy anh cố gắng lấy lòng một ai.

Hình như vừa rồi đã bị nhiễm lạnh vậy nên đúng lúc không khí thế

này, Trần Noãn lại buột miệng hắt hơi liên tục. Cố Thanh Thời lấy cái áo
khoác vắt một bên của anh phủ lên vai bạn gái: “Cẩn thận bị cảm, em qua
văn phòng anh lấy quần áo mặc đi.”

“Không đi, em còn lâu mới bị cảm lạnh.” Trần Noãn ngồi xuống ăn

miếng bánh ngọt của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.