ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 276

mẹ lại lấy một chai mật đem cho.

Khát khao đào hôn trong mơ rất mãnh liệt nhưng tỉnh dậy rồi thì đã

phai nhạt đi nhiều, thậm chí không hiểu mình nghĩ gì trong mơ. Tuy chuyện
này hơi bất ngờ một chút nhưng có cha mẹ, bạn bè ủng hộ nên cuộc hôn
nhân này vẫn rất đáng tin tưởng.

Trần Noãn lắc đầu đuổi những suy nghĩ kỳ quặc ra khỏi đầu, dựa lưng

vào ghế chuẩn bị ngủ thêm giấc nữa.

Đến khi hai quyển sổ bìa đỏ được đặt trước mặt, Trần Noãn mới cảm

thấy, xong rồi, thật sự mình đã bị bán rồi. Cố Thanh Thời rất hài lòng lật
qua lật lại cuốn sổ để xem, từ hoa văn in ở góc sổ cho đến tấm ảnh hai
người ngồi ngờ nghệch chụp chung đều không bỏ sót.

Bước ra khỏi cổng cục dân chính, Lạc Thủy Hà và Tạ Bân Sam đã chờ

hai người sẵn trước cổng: “Chúc hai cậu sớm sinh quý tử nhé, đi đâu chúc
mừng tiếp đây?”

Lạc Thủy Hà thò tay cầm quyển sổ đỏ trên tay Trần Noãn: “Chậc chậc

chậc, chỉ cần mấy mảnh giấy này, vậy là Tiểu Noãn Noãn nhà ta liền giao
cho bác sĩ Cố chăm sóc hả? Thế thì có hơi khó coi nhỉ? Hôm nay có nói thế
nào cũng phải làm một bữa thật linh đình.”

Cố Thanh Thời mỉm cười, ra vẻ mấy người nói gì cũng được hết, bàn

tay đan chặt từng ngón với tay Tiểu Noãn không rời.

“Có lý.” Tạ Bân Sam gật đầu hùa theo, liếc mắt nhìn bàn tay của đôi

vợ chồng trẻ, “Lão Cố này, ông cũng đã lớn rồi, sao mà lại như mấy đứa
con nít được phát kẹo là đi khoe khắp nơi thế?” Nói rối đánh mắt ám chỉ
tay của hai người.

Cố Thanh Thời tỉnh bơ đáp một câu: “Tôi thích.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.