ĐIỀU BÁC SĨ MUỐN - Trang 277

“Ôi chao, cây đào già trổ hoa, khiến tôi sởn cả gai ốc rồi.” Anh ta xoay

người mở cửa xe, “Nhanh nào, đi ăn cơm, không ngờ đi đăng ký kết hôn
mà cũng phải xếp hàng, suýt thì chết đói.”

Cố Thanh Thời nhìn quanh bốn phía: “Đông Sơ không đến à?”

Tạ Bân Sam quay đầu bảo: “Hôm nay mẹ tôi đi làm kiểm tra sức khỏe,

con bé đi cùng rồi, nó bảo chừng nào đám cưới nhất định sẽ đi.”

Cố Thanh Thời gật gù không nói nữa.

Bốn người xuống xe đi về phía quán ăn. Trần Noãn cố ý đi chậm lại

một chút, nắm tay Lạc Thủy Hà thật chặt: “Thủy Thủy, tớ sợ.”

Lạc Thủy Hà thì thầm: “Căng thẳng hả? Vẫn chưa phải lễ cưới mà.”

“Không phải, có điều tớ thấy nhanh quá…”

“Đúng vậy, tớ vẫn chưa tiêu hóa được cái tin này đâu.”

“Hơn nữa, tớ còn chưa gặp cha mẹ anh ấy. Cậu nói xem, nếu người

nhà anh ấy soi mói tớ thì sao? Mấy hôm nay tớ lên mạng xem đủ loại tin
tức, đáng sợ lắm…” Cố Thanh Thời quay đầu lại nhìn, Trần Noãn lập tức
vẫy tay cười.

Lạc Thủy Hà cười an ủi: “Sợ gì chứ? Tớ nghe Tạ Bân Sam nói, cha

mẹ anh ta dễ nói chuyện lắm, đều là giảng viên về hưu, không cổ hủ đâu,
mà cho dù có không ưa nhau thì cha mẹ anh ta cũng đi nước ngoài suốt,
chẳng có mấy thời gian ở chung với cậu đâu.”

Trần Noãn ngẩng đầu nhìn trời, tưởng tượng ra một ông thầy cầm cây

thước kẻ đang vung lên đầy hung dữ, cảm thấy mình thật ngớ ngẩn, đành
lắc đầu bỏ qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.