ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 224

Ông chồng trừng mắt nhìn bà vợ:

- Vốn làm ăn của Xuân Phong đều là từ túi tiền của bố vợ nó mà ra,

văn phòng công ty cũng là sở hữu riêng của Tích Tích. Công ty đó từ trong
ra ngoài, có chỗ nào là của nhà bà không hả?

- Sự nghiệp của công ty đó là do con trai tôi gây dựng nên, phàm

những thứ đứng tên nó thì đều có phần của chúng ta, đây là quy định của
luật thừa kế, ông đừng tưởng tôi không hiểu biết.

- Bà mà cũng đòi hiểu biết ư? Lần trước tôi đã cảnh cáo bà, Tích Tích

đã đối xử quá tốt với chúng ta rồi, bà đừng có mà làm loạn lên để đến lúc
chẳng tranh giành được gì, ngược lại còn thành trò hề cho thiên hạ, để cả
đời Tích Tích xem thường chúng ta.

- Sao ông cứ bênh vực người ngoài thế? Chẳng phải tôi đang lo nghĩ

cho chúng ta ư? Chỉ có tôi là kẻ xấu thôi, còn ông thì hay rồi, lúc nào cũng
giả bộ làm người tốt. - Bà liếc ông một cái thăm dò. - Yên tâm đi, nếu ông
muốn làm người tốt thì cũng chẳng sao. Nói thế nào thì tất cả tài sản cũng
sẽ thuộc về cháu mình, chạy đi đâu được.

- Bà nghĩ được thế thì tôi cũng yên tâm rồi.

Phòng ngủ của Tích Tích và con trai đều ở tầng hai, còn mấy phòng

dưới tầng một đều không dùng đến. Vì phòng khách quay về hướng bắc, ít
ánh sáng mặt trời nên không tích hợp để người già sinh hoạt; trong khi
phòng tập thể dục lại nằm ở hướng nam. Hồi Xuân Phong còn sống, anh rất
thích vào đó uống trà nghe nhạc, giờ chẳng ai vào đó nữa, Tích Tích thấy
cũng không cần phải giữ lại, nên sửa sang làm phòng ngủ cho bố mẹ chồng.

Ngày thứ ba từ khi hai ông bà dọn sang nhà Tích Tích, nhân lúc ông

chồng đi tản bộ ở khuôn viên, bà mẹ gọi con dâu vào phòng, vòng vo hỏi
thăm tình hình chuyển nhượng công ty.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.