ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CHỒNG - Trang 449

Cô có linh cảm về chuyện gì đó không hay, nhưng không truy hỏi đến

cùng, cô chỉ nhẹ nhàng hỏi anh:

- Sao anh phải chôn ở đây thế?

- Chỗ này an toàn nhất.

- Chị ấy có biết không? - “Chị ấy” hiển nhiên là vợ của Xuân Phong,

Trần Tích Tích.

- Cô ấy không biết gì hết. Trước đây anh bảo quản nó trong két sắc, ở

phòng làm việc. Về sau có quá nhiều đồ cần phải cất vào két, vả lại chỗ đó
cũng không an toàn, phòng làm việc có nhiều người ra vào, ngộ nhỡ gặp
bọn trộm cắp thì hỏng chuyện. - Xuân Phong cũng nói thêm, - Tích Tích
nhát gan, tầm nhìn thiển cận, không gánh nổi việc lớn, biết càng nhiều thì
càng dễ hỏng chuyện.

Cho nên có những chuyện không muốn nói với vợ, anh lại trao đổi với

Lệ Sảnh. Áp lực công việc nhiều, phiền não về quan hệ xã giao, hay khi
không điều chỉnh được cảm xúc, tâm trạng của mình, anh thường nghĩ đến
cô và trong đầu hiện lên bốn chữ: hồng nhan tri kỷ.

Có khi một câu nói, một ánh nhìn của người đàn ông cũng làm cho

người phụ nữ xốn xang trong lòng, mê mẩn tâm hồn, để rồi chấp nhận đánh
đổi tất cả. Phút giây ấy, Lệ Sảnh nghĩ, em là tri kỷ của anh, còn anh, há
chẳng phải là tri kỷ của em sao? Em nguyện cùng anh giữ trọn những bí
mật.

Lệ Sảnh bước ra khỏi hồi ức, cô lấy lại tinh thần đi tới sáu cây anh

đào. Từ ánh sáng phát ra từ màn hình điện thoại, cô nhanh chóng tìm ra cây
anh đào có khắc tên hai người, vết khắc vẫn còn nguyên, hai năm trôi qua,
cây anh đào không lớn được bao nhiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.