ĐIỀU GÌ EM CŨNG MUỐN - Trang 111

Rufus đang ăn đầy mồm và ông nuốt trôi nhờ rượu vang. “Nate, chàng

trai của ta,” ông nói, “cháu là nguyên nhân mà con gái bác đã mượn hơn
400 dollar tháng trước. Rất vui vì cuối cùng cũng gặp cháu.” Ông kéo cái
ghế bên cạnh ra. “Lại đây, ngồi xuống đi.”

Jenny quá hoan hỉ đến nỗi chẳng bận tâm khi bố nó làm nó xấu hổ. Nó

chỉ hi vọng ông sẽ tử tế với Nate.

“Vậy hãy nói cho bác biết, Nate,” Rufus nói, rót một cốc đầy vang cho

Nate. “Cháu ham mê thứ gì không?”

Nate mỉm cười. Bố của Jennifer có vẻ vui tính. “Thuyền ạ,” cậu trả lời.

“Bố mẹ cháu có một cái nhà trên Mount Desert, Maine. Cháu và bố đóng
thuyền và lái chúng lên đó.”

Dan đón chờ Rufus sẽ ăn sống nuốt tươi Nate, chửi bới về sự ích kỷ của

giai cấp thượng lưu và sự vô dụng của những thứ như thuyền chèo, nhưng
Rufus tỏ ra rất hào hứng và tiếp tục hỏi han Nate.

Bình thường thì sự xã giao như thế này làm Dan phát điên, nhưng cậu

quá phân tâm về việc muốn bảo với Vanessa rằng, cậu thật sự chán việc bố
mình đang tào lao lăng nhăng với một thằng nghiện không ra gì như Nate.
Cậu chú mục vào món xốt của mình. Thêm 10 phút nữa, và rồi cậu sẽ hỏi
một cách lịch sự để xin phép cho mình và Vanessa có thể “nói chuyện” ở
trong phòng cậu.

Thật bất ngờ, Rufus nện lên bàn. “Tiếp nào, mọi người, đưa tôi đĩa đây.

Tôi nghĩ món xốt cà chua này sẽ ngon kinh khủng hơn nhiều nếu đốt lửa
bén trên mặt.”

“Bố,” Jenny nhăn nhó. Ông làm cho nó cảm thấy hoàn toàn phát ngượng.

Thật hết thuốc chữa.

Nate đưa Rufus đĩa của cậu. Rufus đánh diêm và thả que diêm cháy

xuống món xốt của Nate. Vì có quá nhiều rượu rum trong món xốt nên món
này cháy bùng lên lửa.

“Được rồi!” Nate la lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.