ĐIỀU GÌ EM CŨNG MUỐN - Trang 153

Mặt trăng sáng vành vạnh và nhạc từ bữa tiệc Giáng sinh vọng ra trên

mặt nước. Ban nhạc 45 đã ngừng chơi và một DJ đang chơi “Tội tại điệu
Boogie,” một bài hát kinh điển của Michael Jackson. Trên bãi biển, Blair có
thể thấy hình dáng mờ ảo của một cô gái, đôi chân cô ta đang khoắng làn
nước nông, trông giống như Halle Berry trong phim Chết vào một ngày nào
khác
, nhưng tóc vàng dài và mặc một bộ bikini trắng thay vì màu cam.

Dĩ nhiên đó là Serena.

“Miles đâu rồi?” Serena gọi, khum tay lên miệng.
“Ai thèm quan tâm?” Blair đáp lại, đập tay lên mặt nước. “Flow đâu?”
“Ai quan tâm chứ?” Serena hét lên đáp trả.

Cả hai cùng cười, và Blair nằm nổi trên mặt nước, nhìn lên mặt trăng.

Rồi nó quay lại và bơi về phía Serena. “Tớ đang nghĩ đến việc quay về
ngày mai,” nó nói, bước lên bờ. Nó có một kịch bản phải viết, và nó muốn
hoàn thành mà không có bà mẹ mang bầu của mình, thằng anh trai con
dượng quái đản, hay thằng bạn cao nghều của hắn cứ lảng vảng làm phiền
nó.

Serena biết tốt hơn là hỏi xem chuyện gì đã xảy ra. “Nhưng ngày mai là

Giáng sinh,” cô nhắc. “Mẹ cậu sẽ không bị say chứ?”

Blair gạt nước ra khỏi tóc, nước rỏ xuống cát thành vệt. “Cứ làm như tớ

quan tâm ấy. Với lại Cyrus là người Do Thái.”

Hai cô gái bước chầm chậm dọc bãi cát và quay lại biệt thự, thưởng thức

sự đồng hành của nhau và tiếng sóng vỗ rì rào vào bờ. Giá mà họ có thể cứ
đi dạo mãi mãi.

Khi cuối cùng về đến biệt thự, họ phát hiện ra một cái lồng chim lớn

bằng sắt rèn trang trí bằng cái khăn trùm kẻ sọc đỏ và trắng đặt sẵn cho họ
ở ngưỡng cửa.

Merry Chistmas!

Serena nắm lấy cái tay nắm bằng đồng và nhặt cái lồng lên đem vào nhà.

Cô đặt cái lồng lên cái bàn cạnh giường và kéo cái khăn ra khi Blair bật đèn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.