ĐIỀU GÌ EM CŨNG MUỐN - Trang 65

Một câu trả lời khác thường cho một câu

hỏi bình thường

Blair cầm trong tay một tờ nháp cho bài luận gửi trường Yale của mình

sáng nay, và khi kỳ thi môn tiếng Pháp và Toán dự bị đã xong, nó qua văn
phòng tư vấn đại học của trường Constance Billard để xem cô Glos đã đọc
chưa.

Cô Glos đang sắp xếp hồ sơ của Blair, đôi chân dài, thanh mảnh đáng

ngạc nhiên của cô đang bắt chéo chặt quanh đầu gối. “Ồ, chào em, Blair.
Sao em không ngồi xuống đi?”

Blair nheo mắt và nhìn đầy chê bai đôi giày xấu xí màu nâu như của

khoa phẫu thuật chỉnh hình. Thật là phí khi dành đôi chân đẹp đến thế cho
một bà già và chẳng có gu gì về giày dép cả. Nó ngồi xuống cái ghế gỗ
cứng trước bàn của cô Glos.

“Tôi đã đọc bài của em,” cô Glos nói. Cô lùa tay qua các tập hồ sơ cho

đến khi tìm thấy cái có đề Waldorf. Rồi cô chun miệng và lau mũi bằng một
cái khăn giấy. Cô Glos luôn bị chứng chảy nước mũi và được cho là mắc
căn bệnh lây nhiễm gì đấy hiếm gặp. Mọi cô gái đều sợ sờ vào những thứ
cô đưa họ.

Blair nhướng đôi lông mày đen được tỉa mảnh của mình. “Và sao ạ?”
Cô Glos nhìn lên. Mái tóc màu nâu lông chuột của cô xoăn lên ở phía

dưới, chạm vào cằm. Nó trông chính xác một kiểu mỗi lần Blair gặp cô và
ắt hẳn là một bộ tóc giả. “Tôi nghĩ tốt hơn là em nên thử làm bài khác nếu
em thật sự nghiêm túc về việc vào Yale.”

Phải mất một lát Blair mới nhận ra người tư vấn đại học nói gì.

“Nhưng...”

Cô Glos mở hồ sơ của Blair ra và dùng cái móng tay dài, vàng cáu bẩn

chọc chọc vào các trang giấy được ghim bên trong. “Đây là một bài luận
hoàn thiện thích đáng về cuộc đời của Audrey Hepburn,” cô nói. “Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.