ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 116

Cậu ghét bị gọi là nghệ sĩ hả? Cảm nhận của cậu trong chuyện này có

vẻ lạc hậu nhỉ. Tóm lại, tôi không xui dại cậu đâu, hãy làm nghề cá ngay và
luôn đi.

Tiệm tạp hóa Namiya."

Katsuro cắn môi. Giống như lần trước, thư hồi âm lần này cũng rất

gay gắt. Chẳng khác gì vùi dập anh tơi tả.

Song thật kỳ lạ là anh không hề thấy tức giận. Ngược lại, anh còn cảm

thấy như được tiếp thêm sinh khí khi bị nói vậy.

Katsuro đọc lại bức thư. Bất giác anh thở dài.

Anh buộc phải thừa nhận rằng anh thấy đồng ý với lá thư. Tuy lời lẽ

cộc cằn song những gì viết trong thư đã nói lên sự thật. Người sẵn hào
quang đặc biệt thì kiểu gì cũng có người phát hiện... Bản thân Katsuro hiểu
rõ điều này nhưng bấy lâu nay vẫn luôn lảng tránh. Anh tự an ủi rằng chỉ là
vận may chưa đến, nhưng nếu có tài năng thật thì đã chẳng cần đến vận
may.

Chưa từng có ai nói với anh như thế. Cùng lắm họ chỉ nói: Khó lắm,

đừng nên theo. Họ không muốn chịu trách nhiệm với câu nói. Còn người
viết thư hồi âm này thì khác. Từ ngữ không hề bóng gió xa xôi.

Nhưng kể cả như thế đi nữa... Anh lại nhìn xuống bức thư.

Người này rốt cuộc là ai? Sao ông ta dám viết thẳng thừng, không e

ngại như thế? Lẽ thường sẽ phải dùng lối nói giảm nói tránh, đằng này
không thấy chút tế nhị nào trong thư cả. Rõ ràng người viết không phải ông
già Namiya mà Katsuro biết. Nếu là ông ấy, chắc chắn lời lẽ phải mềm mại
hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.