ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 216

"Sẽ bị giết chứ tưởng à?" Ông Sadayuki trợn mắt. "Nếu bị phát hiện

bỏ trốn, cả nhà ta sẽ bị giết. Mày có muốn như vậy không? Cơ hội chỉ có
một lần thôi. Phải quyết định thật sáng suốt. Nếu bỏ lỡ, cả ba người sẽ bị
treo cổ. Tình hình nguy cấp vậy rồi đấy. Mày chịu khó hợp tác đi."

Mắt bố cậu vằn lên những tia máu. Kousuke không biết nói gì. Có thứ

gì đó bắt đầu vụn vỡ ở trong cậu.

Sau đó vài ngày, những kẻ lạ mặt tới và mang hết thiết bị âm thanh

trong phòng của Kousuke đi. Một kẻ trong số họ đưa tiền cho bà Kimiko.
Lúc ấy, ông Sadayuki không có nhà.

Nhìn căn phòng thiếu vắng bộ dàn, lòng Kousuke ngập tràn cảm giác

sầu não. Thậm chí cậu còn thấy có sống cũng vô nghĩa.

Không thể nghe nhạc Beatles thì chẳng có lý do gì ở lì trong nhà. Từ

hôm đó, Kousuke ra ngoài nhiều hơn. Nhưng cậu không đi gặp bạn. Bởi
cảm giác nếu gặp lũ bạn, cậu sẽ để lộ chuyện cả nhà đi trốn. Việc phải giấu
chuyện bộ dàn đã bị bán cũng rất khó khăn.

Nhưng vì không có nhiều tiền nên cậu không thể ở lâu trong khu trò

chơi điện tử. Nơi cậu thường xuyên lui tới là thư viện. Bên trong thư viện
lớn nhất thị trấn rất yên tĩnh. Chỉ có phòng tự học là lúc nào cũng đầy nhóc
học sinh đến để ngồi máy lạnh. Phần lớn là học sinh cấp ba chuẩn bị thi đại
học và những người đi thi lại. Nhìn bọn họ, Kousuke không khỏi lo lắng rồi
sẽ tới lượt mình.

Cậu cực kỳ thất vọng về bố mẹ, nhất là ông Sadayuki. Trước giờ cậu

luôn tự hào về bố. Cậu đã tin rằng điều bố làm luôn luôn đúng, chỉ cần
nghe lời bố thì một lúc nào đó cậu cũng thành công được như vậy.

Nhưng sự thật lại hoàn toàn khác. Từ những đoạn hội thoại thỉnh

thoảng nghe được từ bố mẹ, Kousuke nắm phần nào được tình hình. Ông
Sadayuki không những không phải người thành đạt mà còn là kẻ vô cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.