ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 280

thôi". Anh còn không biết mình sẽ ra sao nếu không có sự hy sinh của bố
mẹ - những người mà anh đã khinh bỉ.

Anh giật tờ giấy ra khỏi tập giấy rồi xé vụn. Cô chủ quán khẽ kêu "Ồ".

"Xin lỗi cô. Tôi ở lại thêm chút nữa được không?" Kousuke hỏi.

"Vâng, được chứ." Cô mỉm cười đáp.

Anh cầm bút lên, nhìn xuống giấy viết thư lần nữa.

Có lẽ ông già của tiệm Namiya đã đúng. Chừng nào gia đình còn ở

trên cùng một con thuyền thì vẫn còn khả năng cả gia đình trở về con
đường đúng. Câu nói trong bức thư khi xưa bỗng quay về. Chỉ vì mình anh
bỏ đi mà con thuyền đã đánh mất đích đến.

Anh nên viết gì vào bức thư này đây? Viết sự thật rằng anh đã bỏ qua

lời khuyên của ông, từ bỏ bố mẹ khiến bố mẹ anh phải tự tử chăng?

Nhưng rồi anh thấy anh không thể và không nên làm vậy.

Anh không rõ vụ tự tử của nhà Waku được bàn tán thế nào ở thị trấn.

Nhưng giả sử chuyện đó đến tai ông già tiệm Namiya? Hẳn là ông đã thắc
mắc không biết có phải đó là gia đình của Paul Lennon, người đã gửi thư
nhờ ông tư vấn không. Ông sẽ hối hận vì đã khuyên anh đi theo bố mẹ.

Sự kiện tối nay được tổ chức nhân dịp ba mươi hai năm ngày ông

Namiya mất. Nếu vậy thì anh phải làm cho ông ở thế giới bên kia yên lòng.
Tiệm nói muốn có những ý kiến thẳng thắn nhưng không có nghĩa là bắt
buộc phải viết ra sự thật. Tóm lại, chỉ cần cho họ biết anh nghĩ lời khuyên
nhận được là đúng.

Kousuke nghĩ ngợi chốc lát rồi viết ra lá thư như sau.

Phần đầu gần như giống với bức anh viết lúc trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.