ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 328

công thì trên đời này chẳng ai phải vất vả cả. Chủ tiệm tạp hóa Namiya
không thành đại gia mới là lạ.

Vì hết kỳ nghỉ lễ Obon nên Harumi quay về Tokyo mà không hồi âm

lá thư này. Cô lại tiếp tục với công việc tiếp viên. Trở về với cuộc sống hai
mặt, vừa làm nhân viên văn phòng vừa làm tiếp viên. Thành thật mà nói thì
đó là chuỗi ngày lao lực. Cứ độ ba ngày là cô lại nghĩ tới chuyện nghỉ việc
ở công ty.

Còn một việc khác nữa khiến Harumi phải bận tâm. Cô nhìn vào cuốn

lịch bàn. Hôm nay là thứ Tư, ngày 10 tháng Chín.

Việc trao đổi thư chỉ diễn ra đến ngày 13 tháng Chín. Sau ngày đó thì

không thể liên lạc được. Thứ Bảy tuần này là ngày 13. Tại sao lại chỉ đến
ngày đó? Hết ngày đó tiệm sẽ dừng việc tư vấn chăng?

Cô nghĩ có lẽ mình cứ theo tiếp câu chuyện. Trước mắt cô sẽ bảo tiệm

nói chi tiết hơn. Nghe xong cô mới quyết định có thực hiện hay không.
Không nhất thiết phải làm theo chỉ vì đã hứa. Giả sử Harumi không giữ lời,
vẫn tiếp tục làm tiếp viên thì chưa chắc tiệm đã biết.

Trước khi đi ngủ, Harumi soi gương và phát hiện ra bên cạnh môi nổi

mụn. Gần đây cô thường xuyên thiếu ngủ. Cô tự nhủ khi nào nghỉ việc
công ty, cô sẽ ngủ đến tận trưa.

Thứ Sáu ngày 12, xong việc ở công ty, cô về nhà ông bà Tamura. Hôm

đó cô xin nghỉ ở câu lạc bộ Shinjuku.

Chưa đầy một tháng sau kỳ nghỉ Obon mà Harumi lại về khiến ông bà

Tamura có vẻ bất ngờ. Dĩ nhiên là họ thấy vui. Lần trước về cô không nói
chuyện được nhiều với ông nên hôm nay trong lúc án tối, cô kể sơ qua về
tình hình của mình. Đương nhiên cô không nói cho ông bà biết chuyện
mình làm tiếp viên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.