ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 381

Atsuya ra bên ngoài từ cửa sau rồi đóng sập cửa lại. Nó đi qua lối nhỏ,

vòng ra mặt trước và cho tờ giấy viết thư đã được gập lại vào khe nhận thư
ở cửa cuốn. Nó lại quay vào nhà từ cửa sau, kiểm tra phía trong cửa cuốn.
Trong cái thùng các tông được đặt ở cửa cuốn không có tờ giấy viết thư mà
chắc chắn nó đã thả từ ngoài vào.

"Đúng như tao nghĩ." Shota nói với giọng đầy tự tin. "Giờ nhét thư từ

bên ngoài vào tiệm này qua cánh cửa cuốn thì thư sẽ được gửi về ba mươi
hai năm trước. Đó chính là ý nghĩa của việc mở lại trong một đêm. Từ nãy
đến giờ, bọn mình đã được trải nghiệm hiện tượng đằng sau nó."

"Khi bên này trời hửng sáng thì thế giới ba mươi hai năm trước sẽ..."

Shota tiếp lời của Atsuya: "Tao nghĩ ông ấy chết rồi. Ông chủ tiệm tạp

hóa Namiya ấy."

"Đúng là chỉ có thể nghĩ như vậy thôi." Atsuya thở dài. Một câu

chuyện kỳ lạ nhưng chẳng thể giải thích theo cách khác.

"Không biết cô bé đó thế nào nhỉ?" Kouheithì thào. Khi Atsuya và

Shota cùng quay sang nhìn, nó xị mặt ra. "Ý tao là 'chó nhỏ lạc lối'. Không
biết thư của bọn mình có giúp ích gì không."

"Chà." Atsuya đành phải lên tiếng. "Bình thường ai mà tin."

"Nghĩ thế nào cũng thấy mờ ám mà." Shota gãi đầu.

Lúc đọc bức thư thứ ba từ "chó nhỏ lạc lối", ba đứa mất hết cả kiên

nhẫn. Có vẻ như cô bé đang bị gã đàn ông đáng ngờ kia lừa phỉnh và lợi
dụng. Đã vậy cô cũng từng sống ở trại trẻ Marumitsu. Kiểu gì bọn chúng
cũng phải cứu cô, mà không, còn phải chỉ cách cho cô tới được thành công
nữa. Ba đứa đã nghĩ thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.