ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 66

Lời cuối cùng anh ấy nói với tôi là: "Cảm ơn em về ước mơ."

Hẳn là ở những phút cuối đời, anh ấy vẫn mơ tới ngày tôi được tham

dự Thế Vận Hội. Tôi có thể hình dung niềm hy vọng đó đã nuôi sống anh.

Vì vậy đưa tiễn anh xong, tôi quay lại luyện tập ngay. Một phần vì sắp

tới đợt tuyển chọn, một phần vì tôi muốn dồn sức cho cơ hội cuối cùng này
để tưởng nhớ đến anh.

Tôi sẽ nói luôn kết quả: tôi đã không được chọn vào đội tuyển. Tôi

không đủ năng lực. Nhưng tôi không hối tiếc vì bản thân đã cố gắng hết
sức.

Giả sử có được chọn vào đội tuyển đi nữa thì tôi cũng không thể có

mặt ờ Thế Vận Hội, song không vì thế mà tôi nghĩ lựa chọn của mình suốt
một năm qua là sai lầm.

Hiện tôi nghĩ được như vậy là nhờ tiệm Namiya.

Thú thật lúc mới nhờ tiệm tư vấn, tôi đã nghiêng về phương án từ bỏ

Thế Vận Hội. Tất nhiên là vì tôi muốn ở bên cạnh người yêu, chăm sóc anh
ấy đến phút cuối, nhưng không chỉ có vậy.

Bản thân tôi hồi đó đã cảm nhận được những bế tắc trong luyện tập.

Khi mãi không đạt được thành tích tốt, tôi mới thấm thía sự hạn chế

trong năng lực của mình. Mệt mỏi vì phải ganh đua với đối thủ, không chịu
nổi áp lực buộc phải có suất tham dự Thế Vận Hội, tôi đã muốn chạy trốn.

Đúng lúc đó, anh ấy phát hiện mình mắc bệnh.

Tôi không phủ nhận chuyện từng nghĩ rằng đó là cơ hội để tôi thoát

khỏi cuộc sống luyện tập khắc nghiệt. Người yêu đang khổ sở với căn bệnh
vô phương cứu chữa. Chăm sóc người yêu là lẽ đương nhiên rồi. Chẳng ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.