ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HÓA NAMIYA - Trang 97

"Anh muốn nói chuyện với bố à?" Emiko nói.

"Ừ." Katsuro gật đầu. "Anh nghĩ có lẽ nên nói chuyện với bố một

chút."

"Thế à? Em hiểu rồi. Vậy mình đi thôi mẹ."

Nhưng bà Kanako không nhúc nhích. Bà cúi đầu như thể đang nghĩ

ngợi lung lắm, sau đó bà ngẩng lên nhìn Katsuro.

"Bố không giận gì con đâu. Bố nghĩ con có thể làm như con thích."

"... Vậy ạ?"

"Chính vì thế mà ban nãy bố mới cãi nhau với chú đấy."

"Vâng..."

Katsuro cũng cảm nhận được điều ấy. Lắm chuyện, đừng có nhúng

mũi vào chuyện người khác... Câu bố nói với ông chú đã thể hiện cho
người ngoài biết rằng chúng tôi phần nào chấp nhận chuyện thằng con duy
nhất làm điều nó muốn. Chính vì thế Katsuro muốn hỏi ông Takeo ý nghĩa
thực sự của câu nói đó.

"Bản thân bố cũng muốn Katsuro đạt được ước mơ." Bà Kanako nói.

"Bố nghĩ rằng không được làm phiền con. Không được để Katsuro từ bỏ
ước mơ chỉ vì bố lâm bệnh. Con nói chuyện với bố cũng được thôi nhưng
đừng quên điều đó."

"Vâng, con hiểu rồi."

Đợi mẹ và em đi, Katsuro quay ngược trở lại.

Lúc lên tàu ở ga Tokyo, anh đã không hề lường trước được diễn biến

này. Anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị bố mẹ phàn nàn, họ hàng quở trách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.