ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 118

* * *

Connor xếp hàng chờ trước cửa kiểm tra hộ chiếu.
Cuối cùng đến lượt gã. Viên sĩ quan kiểm tra hộ chiếu của gã và nói:

– Mong ông có hai tuần vui vẻ ở nước Anh chúng tôi, ông Perry.
Trong mục trả lời câu hỏi: “Bạn định ở lại Anh bao nhiêu lâu?” Ông Perry

đã viết: “Mười bốn ngày”. Nhưng sáng mai sẽ có một ông Lilystrand quay
lại sân bay.

Khi gã ra khỏi sân bay và lên xe buýt để đi tới ga Victoria, có hai người

đàn ông theo dõi gã. Bốn mươi hai phút sau, cũng hai tên đó nhìn thấy gã
xếp hàng chờ taxi.

Chúng chia nhau hai ngã bám theo chiếc taxi màu đen đến tận khách sạn

Kensington, ở đó một trong hai tên đã gửi sẵn cho gã một cái gói.

Connor ký vào bản đăng ký với khách sạn và hỏi:
– Có ai nhắn gì cho tôi không?

– Thưa ngài Lilystrand, có ạ. Sáng nay có người gửi cho ngài cái này. -

Anh ta đưa cho Connor một phong bì to màu nâu - Phòng của ngài số 211.
Nhân viên khuân vác sẽ đưa đồ đạc của ngài lên ngay ạ.

Gã nói:
– Cảm ơn, tôi tự đem lên được.

Vừa bước vào phòng Connor đã xé phong bì. Trong đó có một chiếc vé

máy bay đi Geneva cho người tên là Theodore Lilystrand và một trăm francs
Thụy Sĩ. Gã cởi áo ngoài ra và nằm vật xuống giường, nhưng vì quá kiệt sức
gã không thể nào chợp mắt nổi. Gã mở tivi và lướt qua vô số kênh - cái mà
Tara gọi là lướt kênh - nhưng cũng chẳng hơn gì.

Gã luôn ghét trò chơi chờ đợi. Đó là lúc duy nhất gã cảm thấy không chắc

chắn. Gã luôn tự nhủ mình đây sẽ làm nhiệm vụ cuối cùng. Gã bắt đầu nghĩ
về lễ Giáng sinh cùng với Maggie và Tara - và cả Stuart nữa, phải. Gã rất
ghét việc không được mang theo ảnh của vợ con, và luôn chỉ được tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.