ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 162

Suốt nửa giờ sau đó cả phòng lắng nghe đoạn băng tua đi tua lại. Đột

nhiên Chỉ huy trưởng dụi một điếu thuốc khác và nói:

– Tua lại băng thứ ba.

Viên trung uý bấm nút, tự hỏi không hiểu sếp mình đã bắt được điều gì

mà bọn họ đã bỏ qua.

Mấy giây sau Chỉ huy trưởng nói:
– Dừng lại. Tôi nghĩ vậy. Dừng lại và đếm đi.

Đếm cái gì ạ? Viên trung uý muốn hỏi nhưng anh ta vẫn ấn nút. Lần này

nghe thấy tiếng đồng hồ điểm vẳng đến. Anh ta tua lại băng và họ lại lắng
nghe lần nữa. Viên trung uý nói:

– Hai tiếng. Nếu đó là hai giờ chiều thì người cung cấp thông tin cho

chúng ta gọi đến từ Viễn Đông.

Chỉ huy trưởng mỉm cười, nói:

– Tôi cho là không phải như vậy. Có vẻ là cú điện thoại gọi lúc hai giờ

sáng từ miền Đông nước Mỹ thì đúng hơn.

* * *

Maggie nhấc điện thoại bên giường và quay một số bắt đầu bằng 650.

Một giây sau đã có người nhấc máy.

– Tara Fitzgerald đây! - Một giọng nhanh nhẹn cất lên.
Không “Hello” hay bất cứ một lời khẳng định nào là người gọi đã quay

đúng số. Chỉ xưng tên mình, như vậy người gọi sẽ không phí chút thì giờ
nào.

Nó giống cha nó làm sao. Maggie nghĩ.
– Mẹ đây, con yêu.
– A, mẹ. Xe lại hỏng hả mẹ, hay có chuyện gì nghiêm trọng?

– Không có gì đâu, con yêu. Mẹ chỉ nhớ bố con quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.