ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 190

Chiếc taxi dừng lại trước khách sạn của Jackson. Gã trả tiền rồi chạy vào

khách sạn. Không buồn chờ thang máy gã chạy bộ lên cầu thang lên tới tầng
một rồi nhảy bổ vào phòng 132. Tận đến lúc gã tra chìa khóa và mở xong
cửa Sergei mới đuổi kịp.

Thằng bé người Nga ngồi bệt xuống góc phòng lắng nghe cuộc hội thoại

giữa Jackson với một người nào đó tên là Lloyd. Cuối cùng khi Jackson đặt
máy nói xuống, Sergei thấy mặt gã trắng bệch và run bần bật vì tức giận.

Lần đầu tiên từ khi họ rời quảng trường đến giờ Sergei mới lên tiếng:
– Có lẽ đã đến lúc cháu phải gọi cho một trong những khách hàng của mẹ

cháu chăng?

* * *

Gutenburg vừa bước vào, Dexter đã nói ngay:
– Xin chúc mừng.

Viên Phó giám đốc mỉm cười, ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Dexter

và đặt trước mặt chủ một tập hồ sơ.

Bà ta nói:
– Tôi vừa đọc qua các tin chính trên BBCCBS. Cả hai đều đưa tin của

Symond về những gì đã xảy ra trên quảng trường Tự do. Có thể dự đoán
được ngày mai hai hãng thông tin khổng lồ này sẽ đưa tin gì không?

– Họ đã mất hứng. Chẳng có phát súng nào cả. Thậm chí không hề kháng

cự, người bị tình nghi thì hóa ra không có vũ khí. Không một ai đoán được
người bị bắt đó là một người Mỹ. Vào giờ này ngày mai câu chuyện sẽ chỉ
được đưa lên trang nhất của các báo chí trong nước Nga mà thôi.

– Chúng ta đang trả lời các câu hỏi của báo chí thế nào?
– Chúng ta đang nói rằng đó là một vấn đề nội bộ của Nga. Và ở St.

Petersburg thì thuê một kẻ giết thuê còn rẻ hơn mua một chiếc đồng hồ hợp
thời trang. Tôi bảo họ chỉ cần liếc qua bài báo viết về các Bố già Nga đăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.