ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 200

– Một nơi không mấy nổi tiếng về sự nhân từ, nhất là khi phải xem xét

một đơn xin ân xá.

Jackson gật đầu tán thành.

– Tôi biết rằng bạn của ông không phải là người đã thông báo với giới

báo chí rằng tổ chức của tôi đã trả ông một triệu đô la để loại Zerimski khỏi
cuộc chạy đua vào ghế tổng thống. Nếu đúng như vậy thì lúc này anh ta đã
bị treo cổ lủng lẳng trên tường xà lim từ lâu rồi.

– Không, tôi cho rằng kẻ đã đưa ra một thông tin sai lạc như vậy chính là

một trong những người của Helen Dexter. Ông Jackson, giá như ông đến đây
sớm một chút thì tôi đã có thể cảnh báo ông đôi chút về Michell. - Ông ta
uống một ngụm nữa trong cái cốc của mình rồi nói thêm - Ðó là một trong
những người tôi có thể cân nhắc tuyển dụng vào tổ chức của mình. Tôi thấy
ông ngạc nhiên về những hiểu biết của tôi rồi đấy.

Jackson cứ nghĩ mình không hề động đậy một thớ thịt nào.

– Ông Jackson, chắc hẳn ông sẽ không giật mình khi biết rằng tôi cũng có

những người của mình đặt ở những vị trí cao của cả CIA lẫn FBI? - Nụ cười
mong manh trở lại trên khuôn mặt ông ta - Và nếu tôi thấy là cần thiết thì
cũng có thể có cả người của tôi được gài vào Nhà Trắng nữa. Nhưng bởi vì
Tổng thống Lawrence có vẻ như đã bày tỏ mọi điều trong các cuộc họp báo
hàng tuần rồi thì có lẽ điều đó chẳng cần thiết nữa. Vậy thì đây là câu hỏi
tiếp theo của tôi: Bạn ông làm việc cho CIA phải không?

Jackson không đáp.
– À, tôi thấy rồi. Ðúng như tôi nghĩ. Ðược lắm, tôi nghĩ rằng anh ta có

thể tin tưởng rằng Helen Dexter sẽ chẳng lên ngựa giải cứu cho anh ta trong
trường hợp này đâu.

Jackson vẫn không nói gì.
– Tốt lắm! - Ông trùm nói - Như vậy bây giờ tôi đã biết rõ ông mong đợi

gì ở tôi - Ông ta ngừng lại một lát - Nhưng tôi vẫn thiệt thòi vì chưa được
biết ông định sẽ trả lại tôi cái gì?

Jackson nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.