ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 204

– Tôi sẽ đồng ý với ông ta, nếu như người ta tuyên bố là tôi thắng cử.
Ðám nhà báo cười lịch sự trước trò đùa nho nhỏ đó của ông ta.

– Nếu được bầu thì bao giờ ông sẽ đi thăm Tổng thống Lawrence ở

Washington?

Zerimski trả lời ngay lập tức:
– Ngay sau khi ông ta sang Moscow thăm tôi.

– Nếu ngài trở thành Tổng thống thì điều gì sẽ xảy ra với người bị bắt ở

quảng trường Tự do và bị buộc tội mưu sát ngài?

– Tòa sẽ quyết định chuyện đó. Nhưng các ông có thể yên tâm là anh ta

sẽ nhận được một bản án công bằng.

Tự nhiên Zerimski cảm thấy chán ngấy. Không hề báo trước ông ta quay

ngoắt đi và biến mất vào tòa nhà, không thèm để ý đến những câu phỏng vấn
đang được hét lên ở đàng sau.

– Có phải ngài đã hứa cho Borodin một chân trong Nội các của ngài

không?

– Ngài định làm gì đối với Chechnya?
– Mục tiêu đầu tiên của ngài có phải là Mafya không?

Trong khi uể oải bước lên những bậc đá mòn vẹt để đi lên tầng ba, ông ta

quyết định dù thắng hay thua thì đây cũng là cuộc gặp gỡ cuối cùng với báo
chí. Ông ta sẽ chẳng ganh đua với Lawrence để cố gắng điều hành một đất
nước mà trong đó các nhà báo được đối xử ngang bằng. Về đến văn phòng
ông ta ngồi thụp xuống chiếc ghế bành tiện nghi duy nhất trong phòng, và
lần đầu tiên sau bao nhiêu ngày ông ngủ thiếp đi.

* * *

Có tiếng chìa khóa xoay trong ổ, rồi cánh cửa xà lim bật mở. Bolchenkov

bước vào, tay xách một chiếc túi to bằng vải thô và một chiếc cặp tài liệu
bằng da.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.