ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 49

nữa và qua gian phòng lớn ở tầng trệt, cuối cùng bước vào cánh phía đông.
Ông đi dưới bức Calder lớn treo suốt từ trần nhà xuống, xuyên qua các cánh
cửa quay để ra khỏi toà nhà và bước lại ra con đường rải đá cuội. Đến lúc
này thì ông đã yên tâm là không có ai đi theo mình. Ông nhảy vào chiếc taxi
xếp đầu tiên trong hàng, nhìn qua cửa sổ ông thấy xe mình và lái xe đang
chờ ở phía bên kia quảng trường.

– Đến A.V ở Đại lộ New York.

Người lái xe rẽ trái sang đại lộ Pennsylvania rồi chạy về phía North

Street. Ông cố gắng sắp xếp những ý nghĩ thành một trật tự dễ hiểu nào đó
và lấy làm vui mừng vì người lái xe không muốn chuyện gẫu trên đường
bằng cách phát biểu các quan điểm của mình về các vấn đề hành chính, hoặc
biết đâu về Tổng thống nữa cũng nên.

Họ rẽ sang đại lộ New York và ngay lập tức chạy chậm lại. Xe chưa kịp

dừng hẳn ông đã đưa cho người lái xe tờ giấy mười đô la rồi bước ra đóng
sập cửa lại không chờ trả lại tiền.

Ông bước qua mái hiên sọc trắng, đỏ và xanh lá cây với dáng vẻ rõ là chủ

nhân của nơi đây và đẩy cửa. Mất một hồi lâu mắt ông mới quen được với
ánh sáng lờ mờ bên trong. Khi đã quen mắt ông mới yên tâm khi thấy gian
phòng trống không, chỉ có một bóng người đang ngồi nghịch nghịch chiếc
cốc đựng nước cà chua uống dở. Bộ quần áo lịch sự cắt rất đẹp chứng tỏ anh
ta không phải là một kẻ thất nghiệp. Mặc dầu có thân hình của một vận động
viên điền kinh nhưng cái trán hói sớm khiến anh ta có cái vẻ già hơn cái tuổi
ghi trong hồ sơ. Mắt họ gặp nhau, anh ta gật đầu chào. Ông bước tới và ngồi
xuống trước mặt anh ta.

– Tôi là Andy… - ông bắt đầu nói.
– Ngài Andy, điều bí ẩn không phải ở chỗ ông là ai, mà ở chỗ tại sao Thư

ký Nhà nước lại muốn gặp tôi? - Chris Jackson nói.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.