ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 51

– Bác có thể nói chín mươi phần trăm các vụ là giống nhau và chán ngắt.

- Connor nói - Bác cho là thực tế có lẽ bác còn phải giải quyết các công việc
giấy tờ còn nhiều hơn cháu nữa kia.

– Nhưng cháu có bao giờ được sang Nam Phi đâu.

Tara lo lắng liếc về phía bố, biết rằng Connor sẽ không hài lòng khi thấy

thông tin này đến tai một người xa lạ. Nhưng Connor không tỏ ra bực mình
tí nào.

– Phải, bác phải thừa nhận là nghề nghiệp đó cũng có đôi điểm bù lại.
– Nếu bác kể cho cháu nghe một vụ điển hình thì có hại gì đối với các bí

mật của khách hàng không?

Maggie định chen vào bằng một câu mà nàng đã dùng nhiều lần trước đây

thì chính Connor lại hăng hái:

– Cái công ty mà bác đang làm việc này đại diện cho nhiều khách hàng

có những quyền lợi ở nhiều nước.

– Vậy tại sao các khách hàng không muốn thuê những công ty ở các nước

sở tại? Nhất định là họ có cảm giác tốt hơn về bối cảnh ở địa phương chứ?

Maggie chen vào:
– Connor, em nghĩ là anh bị cháy nắng rồi đấy. Có lẽ chúng ta nên trở về

khách sạn nếu không thì trông anh sẽ giống như một con tôm hùm mất.

Connor thấy bối rối vì sự chen ngang không mấy tự nhiên của vợ, nhất là

vì gã vẫn đội mũ suốt một giờ nay. Gã nói tiếp với chàng luật sư trẻ:

– Không bao giờ hoàn toàn dễ dàng như vậy đâu. Thử lấy một công ty

như Coca Cola làm ví dụ. Bác phải nói rõ là bác không đại diện cho công ty
đó. Họ có văn phòng ở khắp các nước trên thế giới, sử dụng hàng chục ngàn
lao động. Ở mỗi nước họ đều có những người điều hành cao cấp.

Maggie không thể tin nổi rằng Connor lại cho phép câu chuyện đi xa đến

thế. Họ đã đi rất nhanh đến gần câu hỏi sẽ khiến mọi sự tò mò muốn đi sâu
thêm đều bị ngăn lại.

Stuart cúi xuống để rót thêm cho Connor một ít cà phê và hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.