ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 55

Không khác gì một luật sư nghĩ rằng anh ta có thể mở tiệm ăn chỉ vì anh ta
ăn ba bữa mỗi ngày.

Stuart mỉm cười:

– Vậy nếu chúng nhận ra là khó có thể đòi được con số hàng triệu đó thì

liệu chúng có chịu thoả thuận không?

Connor nói:
– Bác chỉ có thể phát biểu dựa trên những kinh nghiệm của chính bản

thân mình mà thôi. Thường thường là cuối cùng bác chịu trả một phần tư
con số chúng đòi - và trả bằng những đồng tiền đã được đánh dấu. Chỉ có
một lần duy nhất bác phải trả đúng theo con số chúng đưa ra ban đầu.
Nhưng trường hợp đó bác đã phải bảo vệ trước hội đồng là ngay cả Thủ
tướng quốc đảo đó cũng dự phần.

– Có bao nhiêu trường hợp bọn chúng tẩu thoát được?
– Trong số những vụ mà bác thực hiện trong mười bảy năm qua thì chỉ có

ba trường hợp chúng nuốt trôi, tính ra là tám phần trăm.

– Không tồi lắm. Và có bao nhiêu khách hàng không cứu được?

Lúc này họ đã đặt chân lên một lĩnh vực mà từ trước đến nay Maggie

chưa bao giờ dám mạo hiểm hỏi đến, nàng bắt đầu nhấp nhổm không yên
trên ghế.

– Nếu như anh không cứu được khách hàng thì công ty sẽ bảo vệ anh đến

cùng. - Gã ngừng lại một lúc - Nhưng không một ai được phép làm hỏng
việc đến lần thứ hai.

Maggie đứng lên, quay lại nói với Connor:

– Em đi bơi đây. Có ai muốn đi cùng không nào?
– Con không muốn bơi, nhưng con sẽ lướt ván thêm một lần nữa. - Tara

đứng lên và hăng hái góp sức với mẹ để chấm dứt cuộc dò hỏi.

– Sáng nay con đã ngã mấy lần rồi? - Connor hỏi, tỏ vẻ khẳng định là gã

cũng thấy câu chuyện đi xa đến thế đã hoàn toàn đủ.

Tara nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.