ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 67

– Hai ngày nữa. - Cô nói.
– Vậy chúng ta đừng để phí một giây nào.

Sau ba đêm không ngủ, Tara rời Dublin đi tới thăm quê hương của Oscar

ở Kilkenny, cô cảm thấy mình có đủ trình độ để thêm vào một hai dòng
trong cuốn Niềm vui tình dục.

Khi Liam mang đồ đạc của họ ra chiếc xe thuê, Connor đã cho anh ta một

khoản tiền thưởng hậu hĩnh và thì thầm nói:

– Cảm ơn cậu.

Tara đỏ bừng mặt.
Trong năm đầu tiên ở Stanford, Tara cũng có một chuyện có thể gọi là

chuyện tình ái với một sinh viên y khoa. Nhưng chỉ đến khi nhận được lời
cầu hôn cô mới hiểu rằng mình không hề muốn sống nốt cuộc đời với anh ta.
Vậy mà Stuart không cần mất đến một năm cô đã có được một kết luận khác
hẳn.

Họ gặp nhau lần đầu tiên khi đâm sầm phải nhau. Đó là lỗi của cô, cô đã

không hề nhìn trước khi cắt ngang đường trượt của anh trong khi anh phóng
xuống một con sóng lớn. Cả hai người chao đi. Khi anh nâng cô lên khỏi
mặt nước, Tara chờ nghe một tràng trách mắng. Thay vì thế anh ta chỉ mỉm
cười và nói:

– Lần sau cô nhớ tránh những làn lướt nhanh.
Chiều hôm đó cô lại lặp lại lỗi cũ, nhưng lần này là cố ý. Và anh biết là cô

cố ý.

Anh phá lên cười và nói:

– Cô chỉ cho tôi có hai con đường để lựa chọn. Hoặc là tôi sẽ bắt đầu dạy

cô lướt sóng, hoặc chúng ta hãy đi uống cà phê. Nếu không thì có lẽ lần gặp
gỡ sau đây của chúng ta sẽ là ở trong bệnh viện. Cô chọn đằng nào?

– Hãy bắt đầu bằng cà phê vậy.
Đêm đó Tara đã muốn ngủ cùng với Stuart. Mười ngày sau, đến lúc phải

về cô chỉ ước mình đừng có bắt anh phải chờ đến tận ba ngày sau hôm gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.