ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 65

Sydney hay không.

Connor nhìn thấy vợ đang đứng bên cạnh cô chiêu đãi viên bên cửa ra

máy bay. Nhìn thấy cô gái đang khóc thút thít, cô ta khẽ hỏi Maggie:

– Cô ấy sợ bay à?
– Không, chỉ có điều nó phải để lại sân bay một thứ mà hải quan không

cho đem theo.

* * *

Hầu như suốt chuyến bay mười bốn giờ từ Sydney đi Los Angeles

Maggie toàn ngủ. Tara cứ thắc mắc mãi không hiểu sao mẹ lại có thể ngủ
được như vậy. Cô uống bao nhiêu viên thuốc ngủ mà chỉ có thể lơ mơ chợp
mắt chút ít. Cô nắm chặt tay bố, nhưng Connor chỉ mỉm cười mà không nói
gì.

Tara mỉm cười lại với bố. Từ khi còn bé tí bố vẫn là trung tâm trong cuộc

sống của cô. Không bao giờ cô lo lắng đến chuyện sẽ không gặp được một
người đàn ông khác có thể thay thế chỗ của bố, và đến lúc ấy bố có thể chấp
nhận được chuyện đó. Giờ đây chuyện đó đã xảy ra, cô sung sướng thấy bố
ủng hộ cô biết bao. Nếu có vấn đề gì thì lại là ở phía mẹ.

Tara biết rằng nếu cứ để mặc mẹ mình thì có thể cô vẫn còn là trinh nữ, và

có thể vẫn cứ ở nhà mãi với cha mẹ. Đến tận lớp mười một cô mới thôi tin
rằng nếu như hôn một đứa con trai thì sẽ có thai. Đó là khi bọn bạn trong lớp
truyền cho cô một bản coppy của quyển Niềm vui tình dục. Đêm đến Tara
cuộn tròn mình trong mền cùng với ngọn đèn pin và lật từng trang.

Nhưng chỉ đến khi học xong trường Stone Ridge cô mới bị mất trinh - và

nếu như tất cả mọi người trong lớp đều nói thật thì ắt hẳn cô là người mất
trinh cuối cùng. Tara được cùng bố mẹ về thăm quê, chuyến đi mà bố cô đã
hứa từ lâu. Cô yêu đất Irish lên và những con người ở đó ngay từ phút đầu
đặt chân lên Dublin. Trong bữa ăn tối ở khách sạn ngay hôm đầu tiên, Tara

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.