ĐIỆU NHẢY VỚI TỬ THẦN - Trang 140

Hắn sẽ có được Zarek hoặc sẽ mất mạng vi nỗ lực đó.

Thanatos mỉm cười. Artemis không có nhiều quyền lực như ả ta vẫn

nghĩ. Đến phút cuối thì ý muốn của hắn sẽ dành chiến thắng.

Không phải của ả.

Ả ta không là cái thá gì với hắn cả. Không là gì ngoài trừ một công cụ

giúp hắn dành lấy thứ hắn muốn.

Cuối cùng hắn cũng có được sự trả thù của mình.

Thanatos nện rầm rầm vào căn nhà gỗ di động. Bên kia cánh cửa, hắn có

thể nghe thấy những tiếng rì rầm, đầy sợ hãi – những tên Apollites vội vàng
giấu những người đàn bà và trẻ con của chúng.

Apollites những kẻ luôn sống trong sợ hãi sẽ có người đến săn đuổi

chúng.

“Ta là ánh sáng của cây đàn cầm” Thanatos nói từ ngữ mà chỉ có những

Apollite hay Daimon mới hiểu. Từ ngữ được dùng mỗi khi một Daimon hay
Apollite nương nhờ một nơi trú ẩn của đồng loại mình.Câu nói đó như lời
ám chỉ đến mối quan hệ họ hàng của chúng vời Apollo, vị thần mặt trời,
người đã nguyền rủa và bỏ rơi chúng.

“Làm sao anh có thể đi lại trong ánh sáng ban ngày?” Đó là giọng của

một người phụ nữ.

Một giọng nói chứa đầy sự sợ hãi.

“Ta là kẻ tiêu – diệt – Thợ săn đêm (Dayslayer). Mở cửa ra.”

“Làm sao chúng tôi biết anh nói thật hay không?” Lần này một người

đàn ông lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.