Đây là sự chấp nhận sao?
Đây là sự bình yên sao?
Anh không biết chắc. Nhưng một lần trong đời, anh không muốn tỉnh
dậy khỏi giấc mơ này.
Đột nhiên một tấm chăn ấm áp bọc quanh vai anh. Vòng tay cô ôm anh
chặt hơn.
Anh ôm lấy khuôn mặt cô trong đôi bàn tay của mình tựa má anh vào
má cô. Ôi, cảm giác làn da cô chạm vào da anh…
Cô quá mềm mại.
Anh chưa bao giờ hình dung lại có người mềm mại đến như vậy. Qúa
dịu dàng và mời gọi.
Sự ấm áp của má cô tựa vào má anh xua tan đi cái lạnh lẽo đến nhức
nhối. Nó len lỏi khắp người anh cho đến khi cả người anh hoàn toàn ấm lên.
Thậm chí đến cả trái tim đã bị bao bọc bởi băng giá trong suốt nhiều thế kỷ.
Astrid run rẩy trước cảm giác một bên má thô ráp của Zarek tựa vào má
cô. Cảm giác hơi thở của anh nhẹ nhàng phả lên làn da cô.
Sự dịu dàng đầy bất ngờ của anh khiến cô tan chảy.
Cô đã thấy rõ về cuộc đời anh đủ để biết rằng sự dịu dàng là một thứ mà
anh chưa từng nếm trải qua và dù vậy anh ôm cô một cách thận trọng.
“Em thật ấm áp.” Anh thì thầm vào tai cô. Hơi thở ấm áp của anh mơn
trớn cổ cô, gây ra một cơn ớn lạnh đến khắp người cô.
Anh kéo cô ra và chăm chú nhìn cô như thể đối với anh cô là một điều gì
đó quý giá không thể tả xiết. Những khớp ngón tay anh vuốt ve má cô. Đôi