ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 120

Nàng giận dỗi là vì câu nói lúc trước của tôi qua điện thoại, rõ ràng đã

xếp nàng xuống vị trí thứ yếu, nàng đương nhiên ấm ức thôi. Hơn nữa nghe
giọng tôi vừa nãy, nàng không tức mới lạ!

Nghĩ kỹ lại thì lúc này cảm giác của tôi đối với Bạch Lâm dường như

cũng vậy. Giận nàng, vì nàng thích kẻ khác. Áy náy, vì lúc nãy đã khiến
nàng buồn. Duy chỉ khác có một điểm, đó là tình yêu tôi dành cho nàng vô
cùng vô cùng sâu sắc, cảm tình hời hợt nàng dành cho tôi hoàn toàn không
thể sánh được.

Được rồi, giờ xem như tôi đã hiểu rõ tâm trạng Bạch Lâm, phải cố gắng

lợi dụng tâm trạng áy náy xen lẫn ấm ức của nàng để làm tăng thêm cảm
tình của nàng đối với tôi!

“Bạch Lâm!”. Kế sách đã vạch rõ, tôi đột ngột dịu dàng gọi tên nàng.

Bạch Lâm sững người, nhìn sang tôi, rồi nhanh chóng hướng mắt đi chỗ

khác, có thể thấy rõ nàng vẫn còn đang giận. Tôi thầm hỉ hả: Giận là tốt, ít
ra cũng thể hiện nàng vẫn quan tâm đến tôi. Nghĩ vậy, tôi lại nói: “Thực ra
tối nay tôi không có cuộc hẹn ăn cơm nào cả, thậm chí đến giờ cơm còn
chưa ăn đây”. Giọng nói rất chân thành, chân thành tới nỗi ngay đến tôi
cũng còn hơi tin đó là sự thật.

Bạch Lâm ngẩn người, nhìn sang tôi, tỏ vẻ “có quỷ mới tin cậu”. (Tôi có

cách khiến chị tin đấy!).

“Ha ha”. Tôi bật cười, rồi nói: “Chị chắc chắn không tin tôi, chị sẽ nghĩ,

cậu đã không hẹn ai thì sao không tới đây ăn chứ gì? Để tôi nói chị nghe, đó
là vì tôi cố ý muốn chọc tức chị đấy! Tôi cố ý nói mình có một cuộc hẹn ăn
tối rất quan trọng, chính là vì muốn chọc tức chị!”. Nghe đến đây, vẻ mặt
Bạch Lâm đã có chút biến đổi, vẻ như đã bắt đầu tin lời tôi. Tôi chớp lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.