ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 136

biết tình yêu là gì đâu”.

“Đúng thế!”. Tôi nói: “Các cô đều đi yêu bất động sản hết cả rồi, tôi

cũng chẳng cần biết tình yêu là cái khỉ gì nữa”.

Nói đến đây, Bạch Lâm đã bước vào văn phòng. Những người khác cũng

đều đã thấy nàng, liền nô nức chào hỏi. Tôi liếc qua Bạch Lâm, bỗng dưng
chột dạ: Bạch Lâm chắc chắn có nhà, nàng sẽ không đi yêu bất động sản
đấy chứ, hẳn tôi vẫn có thể nghe ngóng từ nàng thế nào là tình yêu?

28.

Sau khi Bạch Lâm quay về, tôi vẫn quán triệt sách lược lạt mềm buộc

chặt, cố ý giữ khoảng cách với nàng. Dùng chiêu này đối phó với Bạch Lâm
quả nhiên hiệu nghiệm. Trước khi đi Thượng Hải, nàng chẳng bao giờ thèm
để ý đến tôi, thế mà bây giờ đã bắt đầu thường xuyên chủ động tìm tôi nói
chuyện. Nhưng thiện chí ở mức độ này sao thỏa mãn nổi tôi? Tôi vẫn cứ
tiếp tục lùi, lần nào nói chuyện với nàng cũng đều rất lịch sự, bình thản, xa
cách. Nhiều lần khiến Bạch Lâm phát ngượng, có lúc nàng cũng bực mình
không thèm để ý đến tôi nữa, nhưng có lẽ xuất phát từ cảm giác áy náy,
không quá hai ngày sau nàng lại chủ động đến nói chuyện với tôi.

Nói vậy song tôi cũng rất nóng ruột. Mãi thế này cũng không phải cách

hay, cứ mặn không ra mặn, nhạt chẳng ra nhạt vậy thì bao giờ mới có nàng
trong tay đây?

Hai tháng sau khi Bạch Lâm quay về, căn hộ tôi thuê cũng sắp đến hạn

đóng tiền, lần trước ở Thượng Hải đóng tiền viện phí cho Bạch Lộ tôi đã
quẹt hết thẻ tín dụng rồi, giờ đến cơm cũng sắp chẳng có mà ăn. Đã thế chủ
nhà lại đòi thu ba tháng tiền thuê một lần, đúng là đen tận mạng, bần cùng
bất đắc dĩ đành phải mượn tiền mấy người trong công ty. Nhưng cái đám
hèn mọn ấy, bình thường những lúc nói dóc tán phét ai nấy đều tươi tỉnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.