ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 15

“Chị túm lấy tay tôi thế này, tôi ấn làm sao được?” tôi làu bàu. Lúc này

nàng mới nhận ra mình vẫn đang bám lấy tôi, bèn kêu “á” lên một tiếng thất
thanh, rồi nhanh như cắt rụt tay lại. Chúng tôi đứng rất gần nhau, ánh sáng
điện thoại vừa vặn soi tỏ khuôn mặt nàng. Vì vậy tuy rất tối, nhưng lờ mờ
vẫn có thể nhìn ra mặt nàng đang ửng đỏ, hệt như một trái táo Fuji, dưới
ánh sáng yếu ớt trông càng đẹp đến lạ thường, khiến người ta chỉ muốn cắn
một tiếng.

Cánh tay không bị níu giữ, tôi liền tiến lại phía cửa để ấn chuông. Nghĩ

cũng thật buồn cười, rõ ràng là nàng đứng cạnh cửa, tôi đứng bên trong.
Không ngờ thang máy vừa “treo” một cái, nàng chẳng những không ấn
chuông mà còn chạy lại về phía sau. Thế nhưng nhớ lại bộ dạng lúng túng
của nàng ban nãy, vẫn thật rất dễ thương. Sự dễ thương của một người phụ
nữ trưởng thành, còn đáng yêu hơn cả sự dễ thương của mấy cô nhóc tuổi
teen!

2.

Bình thường đi thang máy, chưa từng nghĩ mình có thể sẽ bị kẹt trong

này. Không ngờ đến hôm nay lại bị hù cho một vố. Thế nhưng lúc này tôi
rất sẵn lòng bị kẹt lại đây. Tốt nhất là đừng có ai trực phòng bảo vệ, tốt nhất
là thợ sửa thang máy tối nay đừng có đến. Tôi vừa thầm nghĩ bậy bạ trong
đầu, vừa đưa tay bấm chuông báo. Đoạn tôi rụt tay về. Thật mong cái
chuông báo này cũng hỏng luôn đi.

Tôi có một cái tật, đấy là bất kể làm việc gì, cũng dùng lực rất mạnh.

Động tác rút tay sau khi bấm chuông của tôi cũng vậy, khuỷu tay rụt về lại
hơi hướng ra phía sau. Chính trong khoảnh khắc ấy, tôi đột nhiên cảm thấy
khuỷu tay mình đã chạm phải vật gì đó. Mềm mềm, cảm giác rất có tính đàn
hồi. Một luồng kích thích chạy dọc người tôi. Tôi lập tức nghĩ ngay đó hoàn
toàn có thể là ngực của người phụ nữ kia! Tôi vội vàng thu khuỷu tay về
phía trước. Thực ra tôi rất muốn dừng khuỷu tay ở chỗ đó lâu thêm chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.