ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 206

Tôi ậm ừ cho qua, bỗng nhận ra tim mình đang đập điên cuồng.

Ăn xong cơm, Tưởng Nam kêu tôi cùng ra ngoài. Xuống dưới tầng, chị

lái xe chở tôi đi. Tôi hỏi chị định đi đâu, nhưng chị không trả lời, chỉ mỉm
cười thần bí. Tới nơi tôi mới biết, nơi Tưởng Nam đưa tôi đến hóa ra là
đường Nam Kinh. Tôi không khỏi có chút kinh ngạc. Lúc này Tưởng Nam
mới nói: “Tiểu Triệu, hôm qua chị nôn làm bẩn hết quần áo cậu, giờ đưa
cậu đến đây mua đền.”

Tôi vội vàng nói không cần đâu, nhưng Tưởng Nam vẫn khăng khăng

muốn mua cho tôi, thực chẳng còn cách nào khác. Khó khăn lắm mới tìm
được một chỗ đỗ xe, sau đó tôi đi theo chị dạo hết cửa hàng này đến cửa
hàng khác. Mua mấy bộ quần áo, chỉ toàn đồ hiệu, quẹt thẻ cũng phải hơn
một vạn tệ. Tôi luôn mồm nói không cần, nhưng Tưởng Nam cứ không
nghe, ra sức mua cho tôi. Mỗi lần thử đồ ra, Tưởng Nam đều ngẩn người
nhìn tôi, nhìn đến mức tôi thấy phát ngượng. Mấy cô em xinh đẹp bán quần
áo cũng nhìn tôi bằng ánh mắt kì lạ, xong rồi, chắc chắn bọn họ cho rằng tôi
là trai bao của Tưởng Nam! Sặc! Tôi đây quả thực không phải trai bao mà!
Giữa tôi và người phụ nữ đang mua quần áo cho tôi kia chỉ là quan hệ trong
sáng thôi…

Mua xong quần áo cũng đã gần năm giờ, nhớ đến hôm nay là sinh nhật

Bạch Lộ, tâm trạng tôi lại trở nên phức tạp. Cả ngày hôm nay Bạch Lộ
không gọi cho tôi cuộc nào, tin nhắn cũng không, không phải em vẫn đang
giận chứ? Đổi lại nếu tôi là Bạch Lộ thì tôi cũng sẽ giận. Rõ ràng đã nhận
lời tổ chức sinh nhật cho em mà cả nghe chẳng thấy động tĩnh gì. Đã nhắc
khéo rồi mà đến một tin nhắn chúc mừng sinh nhật cũng không có. Đổi là ai
mà chẳng tức?

Sau khi quay về nhà Tưởng Nam, tôi đứng ngồi không yên, gần như cứ

cách một phút lại xem đồng hồ một lần. Tưởng Nam thấy vậy bèn hỏi: “Sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.