ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 224

và hẳn em cũng có thể nhận ra mặt tôi đang nóng bừng thế nào! Nhất thời
cả hai đều như bị điểm huyệt, không ai có bất kỳ cử động gì. Bốn bề lặng
thinh, chỉ thỉnh thoảng lướt qua một cơn gió đêm, xào xạc trên các vòm lá.
Cứ vậy chừng hai phút, Bạch Lộ bất ngờ nghiêng đầu, thơm nhẹ lên má tôi.

Tôi không kịp né tránh, chỉ biết đờ đẫn đứng một chỗ. Cảm giác ấy có

chút lạnh lẽo, nhưng cũng rất ấm áp; hơi tê dại, nhưng lại dễ chịu làm sao.
Quả thật tôi không hiểu nổi Bạch Lộ nữa, vừa rồi tôi đã nói những lời phũ
phàng như thế mà em vẫn còn lòng dạ trêu đùa tôi, lại còn lén đánh úp tôi
nữa, rốt cuộc em đang trong trạng thái tâm lý nào đây?

Bạch Lộ thơm tôi xong mặt càng đỏ ửng. Trong bóng đêm càng trở nên

mờ ám. Nhìn em thế này, tôi không biết nên nói gì nữa. Bạch Lộ thấy tôi im
lặng, bèn hỏi: “Lư lừa, anh không giận đấy chứ? Thực ra, em chỉ muốn biết
lần trước lúc em ngất đi anh đã cứu em thế nào…”

Em nói như vậy thì tôi càng chẳng thể trách em được. Nhớ lại vừa nãy

em ngã giống y như thật, bèn hỏi: “Em ngã có đau không?”

“Không đau!” Bạch Lộ đáp, giọng khấp khởi. Em ngừng một lúc rồi nói:

“Em biết là anh Lư lừa rất quan tâm đến em!”

Tôi thấy em vui như vậy, lòng lại áy náy, khẽ khàng nói: “Vừa rồi…

những lời anh nói…”

“Em biết!” Bạch Lộ nhanh nhẹn cướp lời: “Đó đều là anh lừa em! Nếu

thật sự không thích em anh đã không thu bài “Lam liên hoa” cho em!”
Giọng em chắc chắn lạ thường, tới tận lúc này tôi mới biết vấn đề nảy sinh
từ đâu. Quả thực, khi tôi thu bài hát ấy, trong lòng chỉ nghĩ đến một mình
Bạch Lộ. Từng từ tôi hát, từng nhịp đàn tôi đánh, đều là vì Bạch Lộ! Không
hề có một chút tạp niệm nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.