ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 235

ta nói hôm trước là thế nào? Nhân vật thần bí trong chuyện này rốt cuộc là
ai?

Suy tính mấy chuyện này xong tôi chợt nhớ ra qua năm mới là đến kỳ

nghỉ đông, tới lúc đó Bạch Lộ quay về nhà, tôi sẽ mắc kẹt giữa hai chiến
tuyến mất! Hừ… tới lúc đó e rằng chỉ có thể cầu trời phù hộ thôi…

Cứ thế tôi mơ mơ màng màng, thẫn thờ đến tận khuya. Đang sắp thiếp

đi, đột nhiên nghe tiếng gõ cửa uỳnh uỳnh như sấm rền, tôi còn tưởng trời
đã sáng rồi, chắc Đá Nhỏ lại đến gõ cửa rồi đây. Nhưng mở mắt ra nhìn bốn
bề tối đen như mực, vẫn đang nửa đêm mà! Đầu óc tôi tê dại, cứ mê man
nằm đấy, cũng không ra mở cửa. Lúc này có tiếng Tưởng Nam gọi từ bên
ngoài: “Tiểu Triệu, Tiểu Triệu!”, giọng vô cùng hoảng hốt khiến tôi giật
nẩy, không biết Tưởng Nam xảy ra chuyện gì, lập tức bật dậy như lò xo,
chạy ra mở cửa.

Cửa mở, trước mặt tôi là Tưởng Nam đang vô cùng hoảng loạn.

Lúc nhìn thấy Tưởng Nam, tôi khá bàng hoàng. Chưa bao giờ tôi thấy

Tưởng Nam hoảng hốt thế này. Ngay hôm chị cãi nhau với chồng cũ, giận
đến phát khóc, tôi cũng không thấy nét hoảng loạn nào trên mặt chị. Cả
buổi tối ở Côn Sơn, say mèm là thế nhưng chị cũng không hề sợ hãi. Tôi
vốn cho rằng Tưởng Nam lúc nào cũng bình tĩnh ung dung, không ngờ cũng
có lúc luống cuống cơ đấy!

“Sao thế chị?” Những suy nghĩ vừa rồi chỉ ập đến trong nháy mắt, thấy

Tưởng Nam cuống cuồng như vậy, tim tôi cũng đập nhanh theo, vội vàng
hỏi. Tưởng Nam chưa kịp trả lời, tôi đã nghe thấy từ phòng chị vọng ra
tiếng Đá Nhỏ đang gào khóc: “Mẹ ơi, mẹ ơi!” Lẽ nào Đá Nhỏ xảy ra
chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.