ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 259

Bạch Lâm không nói làm gì, nhưng trong lòng Bạch Lộ tôi là một hình

tượng hoàn mỹ, lẽ nào cứ mặc cho hình tượng ấy bị đổ nhào. Còn nữa,
Bạch Lâm tình yêu của tôi, Bạch Lộ vừa đáng yêu vừa đáng thương, lẽ nào
tôi cứ thế rời xa hai người họ?

Rõ ràng, chạy trốn không phải cách hay! Bởi dù tôi có chạy đi đâu thì

trái tim tôi vẫn cứ ở lại đây. Hơn nữa, lẽ nào sau khi tôi bỏ chạy Bạch Lộ lại
không đau lòng? Bạch Lâm lại không khinh thường tôi? Trên thực tế, mọi
chuyện tiến triển đến bước này, tôi sớm đã chẳng còn đường lùi nữa rồi.

Xem ra chỉ có thể xuất âm chiêu thôi! Đối với Bạch Lâm tôi có thể bó

tay, nhưng đối phó với Bạch Lộ thì, xời, với IQ của em và sự tin tưởng em
dành cho tôi, tôi nói gì mà em chẳng tin! Nếu lừa Bạch Lộ bằng một lời nói
dối tuyệt đẹp thì có thể cắt đứt được dãy phản ứng liên hoàn kia, khiến nó
dừng lại ở bước hai. (Chính là bước ba người sống chung ấy, tới lúc đó
chưa biết chừng tôi còn được sống những tháng ngày như thần tiên cũng
nên )

Nghĩ đến đây, tôi ấn tìm số điện thoại của Bạch Lộ, lặng nghĩ vài giây,

rồi gọi cho em.

“Tút... tút...” tiếng điện thoại tút dài vang lên, tim tôi nhảy thình thịch:

tôi thật sự phải lừa Bạch Lộ sao? (Sặc! Mày còn vờ vịt gì nữa? Mày đã bắt
đầu lừa gạt Bạch Lộ từ lâu rồi!)

“A lô!” Sau thời gian chờ đợi đằng đẵng, tiếng Bạch Lộ từ đầu bên kia

vang lên: “Lư lừa, điện thoại của anh sửa được rồi à! Hì hì, em thông báo
cho anh tin này, bọn em sắp được nghỉ rồi...” Em nói liên hồi, dường như
rất phấn khích vì nhận được điện thoại của tôi.

“Tiểu Lộ!” Tôi im lặng nghe em nói xong mới lên tiếng.“ Anh vừa thay

điện thoại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.