ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 263

“Đúng thế!” Tôi tóm lấy cơ hội bồi thêm: “Thế nên chúng ta mới phải

diễn cho hay, tranh thủ giúp hai người họ quay lại với nhau.”

“Anh đúng là mưu mô!” Đầu dây bên kia, Bạch Lộ bật cười. “Tới lúc đó

anh nhất định phải nghĩ cách kéo hai anh chị ấy lại với nhau đấy!”

“Được, được!” Ngoài miệng đồng ý, trong lòng tôi lại nghĩ: Nhất định

mình phải nghĩ cách! Phải nghĩ cách khiến hai người đó cắt đứt triệt để
luôn...

Tiếp đó tôi và Bạch Lộ nói chuyện thêm một lúc, cuối cùng tôi hỏi em:

“Bao giờ em được nghỉ?”

“Thứ Tư tuần sau!” Bạch Lộ nói.

Á, sớm vậy sao! Nhưng nói gì đi nữa thì bên Bạch Lộ coi như cũng tạm

ổn rồi.

Sau cuộc điện thoại với Bạch Lộ, tôi thấy vô cùng nhẹ nhõm, bắt đầu

nghịch chiếc điện thoại mới. Kết nối điện thoại với máy tính, chuyển ba bài
hát trước đây đã thu sang, đặt riêng làm nhạc chuông cho Bạch lâm, Bạch
Lộ và Tưởng Nam. Của Tưởng Nam là bài “Yesterday”, của Bạch Lộ là
“Lam liên hoa”, còn bài của Bạch Lâm là “Nàng trong giấc mơ”. Ha ha, thế
này chỉ cần nghe chuông là biết ai đang gọi cho tôi, có thể chuẩn bị tinh
thần sẵn sàng ứng phó.

Cài xong nhạc chuông, tâm tư lại quay lại với Bạch Lộ sắp trở về. Giở

lịch trong điện thoại ra xem, thứ Tư tuần sau là ngày 12, hôm đó có thể gọi
là D-day của tôi rồi. Từ hôm đó trở đi, tôi sẽ như nước Đức sau chiến dịch
Normandy bị kẹt giữa hai chiến tuyến. Nhưng mong là tôi có thể may mắn
hơn nước đế quốc thứ ba ấy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.