ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 297

bất kỳ ảnh hưởng nào từ thời tiết. Lúc đến điểm hẹn đã hơn sáu giờ, bóng
tối đã buông xuống, tôi vừa đi về phía cổng công viên vừa nhìn quanh tìm
Bạch Làm.

Nhớ lần trước Bạch Lâm nhờ tôi chuyển đồ cho Bạch Lộ, hai chúng tôi

cũng gặp nhau ở đây, thoắt cái đã nửa năm trôi qua, giữa tôi và Bạch Lâm
vẫn chưa hề có chút tiến triển thực chất nào (Thật là hổ thẹn với anh em bạn
bè! Hôm nay tôi nhất định sẽ cố gắng, dù không làm gì được thì ít nhất
cũng phải thơm nàng một cái...)

Đang ngơ ngác tìm Bạch Lâm, chợt nghe sau lưng có tiếng gọi: “Tiểu

Triệu!” Giọng nói này quá quen thuộc rồi, không phải Bạch Lâm thì còn ai
vào đây nữa? Tôi lập tức quay người, quả nhiên Bạch Lâm đang đứng sau
lưng tôi vô cùng kiều diễm, nàng nhìn tôi, mặt ửng hồng.

Một tiếng nổ rền vang trong đầu tôi, tôi cảm thấy Bạch Lâm chắc chắn

đã bắt đầu thích tôi rồi. Đó là một dạng trực giác thuần túy, một dạng trực
giác không thể nói rõ nổi. Chắc bao lâu nay, tình cảm giữa tôi và Bạch Lâm
đã được tích lũy từng chút một đến giờ sự thay đổi về lượng cũng đã dẫn
đến biến đổi về chất rồi.

Bạch Lâm vẫn mặc quần áo đi làm, trang điểm rất bình thường. Nhưng

trong lòng tôi nàng mãi mãi hoàn mỹ, dù cho có mặc gì chăng nữa. về phía
tôi, sáng sớm nay tôi đã chuẩn bị bộ cánh thời trang nhất của mình, chỉ có
điều hơi đáng khinh, bộ cánh này do Tưởng Nam mua cho tôi ở Thượng
Hải lần trước...

Nghe Bạch Lâm gọi khi ấy tôi thực sự muốn điềm tĩnh nói với nàng câu

“Chị đến rồi à?” hoặc cũng gọi tên nàng “Bạch Lâm” một cách tự nhiên,
nhưng tôi không làm nổi. Thật vậy, trong giây phút đó, ngoài trái tim đang
đập thình thịch, tôi không làm nổi bất cứ điều gì khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.