ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 359

đi ứng tuyển vào phòng Thu mua không? Đó cũng là vì em đấy! Vì tôi
muốn được ở bên em! Tôi muốn ngày nào cũng có thể trông thấy em!
Những ngày sống ở nhà em, là những ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời
tôi. Em còn nhớ tối hôm nhà có chuột không? Khi đó chúng ta ở gần nhau
là vậy! Em còn nhớ bài hát ‘Nàng trong giấc mơ’ đêm đó không? Đó là bài
hát tôi đàn tặng em! Khi đó em đứng trước cửa nghe tôi hát, tôi sẽ mãi mãi
không thể nào quên!”

Đang nói đến đây, cửa thang máy lại “tinh” một tiếng khép lại. Tiếng tôi

trở nên vang hơn, trong không gian nhỏ hẹp này, cũng không rõ là âm thật
hay âm vọng: “Tôi yêu em, Bạch Lâm! Trước đây tôi không bao giờ dám
nói với em câu này, vì tôi không hiểu trái tim em. Nhưng buổi tối lễ Tình
nhân chúng ta ở trong thang máy, khi tôi ôm em khiêu vũ trong tiếng hát
của chính mình, tôi đã cảm nhận rõ ràng được trái tim em. Tôi biết em cũng
thích tôi! Nếu như hôm đó Tiểu Lộ không quay về, chắc hẳn mọi chuyện đã
khác rồi! Em biết Tiểu Lộ thích tôi, nên muốn nhường tôi cho Tiểu Lộ phải
không? Nhưng giờ Tiểu Lộ đã thích người khác rồi, hai quyển sách em nhờ
tôi đưa cho em ấy, tôi cũng đã không đưa. Vì làm như vậy hoàn toàn không
có ý nghĩa gì! Người tôi yêu là em, và chỉ có mình em, điều này mãi mãi
không thể thay đổi!”

Tôi càng nói càng phấn khích, đang mở miệng định nói tiếp thì Bạch

Lâm đột nhiên quay người lại ôm lấy tôi, sau đó tôi thấy môi mình ấm
nóng, nàng hôn tôi mãnh liệt.

83.

Trời! Trong khoảnh khắc bờ môi Bạch Lâm áp đến tôi gần như phát điên,

đây là thật sao? Đây là thật sao? Tôi thậm chí không thể tin nổi mọi điều
trước mắt (không, là trên môi)! Bạch Lâm, người tôi ngày nhớ đêm mong,
người tôi luôn yêu thương đang hôn tôi. Tôi chỉ thấy đầu óc choáng váng,
còn trái tim như dùng phải thuốc kích thích đang ra sức đập điên cuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.