ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 92

Tới trước giường bệnh, tôi chỉ biết đứng nhìn Bạch Lộ nằm đó. Vẻ mặt

em rất an nhiên, không hề giống một người vừa vượt qua một cơn sinh tử.
Nước trong bình truyền bên cạnh lặng lẽ nhỏ từng giọt, cảm giác rất yên
bình. Lúc này tôi mới yên tâm hoàn toàn, ra khỏi phòng bệnh liền chạy đi
làm thủ tục nhập viện.

Đến khi thu phí, nhìn hóa đơn tôi giật mình, hỏi: “Sao lại đắt thế?”

Nhân viên trực thu phí cười nhạt, đáp: “Phòng đó là phòng CCU

[6]

!”

Hoàn toàn là thái độ khẩu khí của con buôn. Không! Đến con buôn cũng
chẳng bằng chị ta!

[6] Coronary Care Unit, phòng chăm sóc bệnh mạch vành.

Tôi nghe mà chỉ muốn nhổ cho chị ta bãi nước bọt. Mẹ kiếp, bệnh viện

các người ngoài tiền ra còn nhìn thấy gì khác không hả?

Tiền mặt trên người tôi chỉ có vài trăm tệ, rút sạch tiền trong thẻ mới

miễn cưỡng đóng đủ viện phí. Làm xong mọi thủ tục cũng đã hơn mười giờ
gần mười một giờ đêm, quay lại phòng bệnh thấy mệt mệt, tôi bèn ngồi
xuống ghế nghỉ ngơi. Lúc này con tim vẫn thắt lại đã được thả lỏng hoàn
toàn, Bạch Lộ xem ra không sao rồi. Tình hình này, tôi cũng có thể xem
như ân nhân cứu mạng của em, em sẽ báo đáp tôi thế nào nhỉ? Bỗng nghĩ
ngay đến Bạch Lâm, qua điện thoại nghe vẻ tình cảm giữa hai chị em nàng
khá tốt, nếu đã như vậy, Bạch Lâm chẳng phải cũng cần đặc biệt cảm kích
tôi hay sao? Nàng sẽ lấy gì để cảm kích tôi đây? Càng nghĩ lòng tôi càng
thêm hỉ hả, xem ra sự việc lần này rất có thể sẽ giúp tôi bắn một mũi tên
trúng hai đích.

Tôi vừa nghĩ, tay vừa bất giác cầm túi đồ vẫn đặt bên cạnh giường bệnh

lên nghịch nghịch. Trong túi này là đồ Bạch Lâm nhờ tôi chuyển cho Bạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.