ĐIỀU TRỊ BỆNH TẬN GỐC NĂNG LỰC CỦA TÂM BI MẪN - Trang 72

Một lát sau, Tsembulwa cũng đến ngay chỗ bờ sông đó và người đàn bà bị cùi
cũng van xin Tsembulwa cõng qua sông. Lẽ ra theo giới luật thì một vị tăng
không thể chạm vào đàn bà, nhưng vì quá đỗi xót thương tình cảnh người bị cùi,
nên ông ta không do dự hy sinh tư cách vị sư và bất chấp việc sợ lây bệnh cùi,
vội vàng cõng người đàn bà trên lưng và lội qua sông. Tuy nhiên, khi đến giữa
sông, người cùi bất ngờ hóa thành đức Vajravarahi một hóa thân của đức
Vajrayogini. Vì Tsembulwa có được tâm đại bi vô lượng và hy sinh trọn vẹn khi
giúp người bị cùi nên ngài Vajravarahi đã mang Tsembulwa trong dạng thân
người lên cõi Tịnh độ của đức Vajrayogini, ở đó ông ta có cơ hội nghe Pháp và
hoàn tất con đường giác ngộ.

Điều then chốt ở đây là, người bị cùi luôn luôn là Vajravarahi, nhưng Tsembulwa
thấy ngài là người cùi vì các chướng ngại của nghiệp đã che mắt ông ta. Chỉ sau
khi phát sinh tâm đại bi, toàn tâm toàn ý hy sinh mình để giúp người cùi, ông ta
mới có khả năng thấy được người đàn bà cùi là một đấng giác ngộ. Các nghiệp
bất thiện đã khiến ông ta thấy người đàn bà ở hình thức cùi lở, và ngăn không
cho thấy được đó là một đấng giác ngộ, nhưng sau khi phát sinh tâm bi mẫn
mãnh liệt, xót thương tột độ, ông ta đã tịnh hóa hoàn toàn các nghiệp bất thiện
đó.

Một điều tương tự như vậy đã xảy ra cho ngài Vô Trước (Asanga) vị Thánh tăng
vĩ đại và là một đại sư truyền thừa của truyền thống “Con đường từng bước đi
tới giác ngộ”. Ngài Vô Trước đã nhập thất thiền định trong mười hai năm để linh
kiến đức Phật Di Lặc nhưng thất bại. Cứ sau mỗi ba năm, ngài Vô Trước chán
nản và muốn rời bỏ nơi ẩn tu. Nhưng rồi, luôn có điều gì đó xảy ra để thôi thúc
ngài trở lại thiền định tiếp ba năm nữa. Ngài đã làm như vậy ba lần và sau mười
hai năm ngài vẫn không thấy được đức Phật Di Lặc.

Cuối cùng, ngài từ bỏ hẳn và đi xuống núi. Khi đang đi, bất chợt Ngài trông thấy
một con chó bị thương toàn thân lở loét, nhung nhúc những con dòi. Thấy con
chó như thế, ngài Vô Trước phát sinh lòng bi mẫn tột độ và muốn cứu nó mà
chẳng quan tâm đếm xỉa gì đến mình. Nghĩ rằng các con dòi sẽ cần thức ăn để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.