nói của người dạy, lúc đó bạn mới gọi tên những đường gãy này là chữ Z và tin
rằng nó là chữ Z. Chỉ sau khi bạn dùng tên gọi Z gán đặt cho cái hình dạng cụ
thể này và tin vào tên gọi đó, bạn mới nhìn thấy hình dạng này như là chữ Z. Nói
cách khác, chỉ sau khi bạn gán đặt cho nó cái tên Z thì Z mới là chữ Z . Trước
khi bạn gán đặt tên gọi Z cho hình dạng này thì bạn đã không hề thấy chữ Z.
[Với sự phân tích này,] bạn có thể thấy sự xuất hiện của chữ Z xuất phát từ tâm
như thế nào.
Bạn cũng có thể thấy hình dáng này với những đường nét cá biệt của nó là cái
thực thể và “Z” là tên gọi. Hai yếu tố này, thực thể và tên gọi, là không đồng
nhất; chúng khác biệt. Tuy nhiên, chúng không tách rời, vì Z không hiện hữu
tách biệt với hình dáng những đường gãy khúc, tức là cái thực thể được đặt tên
chữ Z. Nếu hình dáng những đường gãy khúc này đã là chữ Z - nói cách khác,
nếu thực thể là một với tên gọi “Z” - thì tại sao ta phải bận tâm đặt tên cho nó
làm gì? Nếu cái đầu tiên chúng ta thấy đã là Z thì không có lý do gì để chúng ta
đặt tên “Z” cho nó nữa. Đâu là mục đích khi chúng ta đặt tên “Z” cho một sự vật
vốn đã là Z? Và nếu như thế thì tiến trình đặt tên gán nhãn sẽ không có kết thúc,
vì bạn sẽ phải đặt tên Z lần nữa chồng lên đầu của Z đó, thêm lần nữa như vậy,
rồi cứ như thế kéo dài mãi sự trùng lặp.
Còn nếu bạn cho rằng những đường gãy mà bạn thấy ngay từ đầu đã là Z và
không phải cái thực thể được gán tên là Z thì đây lại là một nhầm lẫn khác. Rõ
ràng, vì “Z” là một tên gọi nên nó phải xuất phát từ tâm. Nếu bạn thấy Z ngay từ
đầu và không phải cái thực thể được gán tên kia là Z, vậy tại sao lại quyết định
dùng tên gọi Z cá biệt này? Vì nếu việc gọi tên không tùy thuộc việc bạn nhìn
thấy cái thực thể đầu tiên - những nét gãy cá biệt đó - thì bạn sẽ không có lý do
gì để phải chọn tên gọi “Z” cá biệt này. Và điều này có nghĩa rằng bạn có thể gọi
tên bất kỳ cái gì là Z cũng được cả. Thậm chí bạn có thể gọi chữ A hay chữ B là
Z!
Điểm cốt yếu là cái thực thể không phải là tên gọi. Những đường gãy khúc là
thực thể. Đầu tiên, bạn nhìn thấy những đường gãy khúc cá biệt này, tức là thực
thể, và chỉ sau khi bạn gán tên gọi “Z” lên thực thể này bạn mới thấy có chữ Z.