ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 370

ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN

ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN

Bát Nguyệt Trường An

Bát Nguyệt Trường An

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 35: Tôi Chỉ Sùng Bái Cậu

Chương 35: Tôi Chỉ Sùng Bái Cậu

No. 192

Mỗi buổi chiều chúng tôi đều dành thời gian để luyện hát, mỗi ngày hát

hai bài giống nhau khiến Dư Hoài hết sức bực mình. Ngày thi sắp đến gần,
cậu ấy đang phải cố gắng ôn luyện, tôi còn hơi e ngại nói chuyện với cậu
ấy. Mấy lần tập gần đây, cậu ấy đều cầm bút rồi chuồn ra ngoài, hết tiết mới
về lớp.

Vốn dĩ tôi nghĩ rằng Dư Hoài trốn tập không có ai để ý, bởi vì lần nào tập

cũng không tránh được cảnh lộn xộn, mà chúng tôi lại ngồi bàn cuối, nhưng
Tiêu Tiêu đã tìm đến cửa rồi.

“Dư Hoài đâu?”

Tiêu Tiêu không hề hỏi ngay trước mặt cả lớp, mà cậu ấy đợi đến khi tập

xong mới xuống chỗ tôi.

Lần này Tiêu Tiêu đã dồn rất nhiều tâm huyết. Tôi đã đi dự thay Dư Hoài

mấy buổi họp cán bộ lớp, tất cả những kiến nghị trên trời dưới đất của mọi
người và những hành động rảnh rỗi trốn tập đều một tay Tiêu Tiêu xử hết.
Chuyện gì cậu ấy cũng ôm làm hết, còn nhờ bố bắt mối với bên xưởng làm
quần áo hộ. Bên kia vừa hay có bốn năm mẫu quần áo, do nể mặt bố cậu ấy
nên bên đó mới đồng ý dùng chất liệu kém hơn để làm mối làm ăn này.

Vì vậy, khi đối diện với lớp phó văn nghệ này, tôi rất khó xử. Nghĩ riêng

cho Dư Hoài thì đúng là loại hoạt động tập thể nhạt nhẽo này thiếu một hai
người cũng không có bất cứ ảnh hưởng gì, nhưng cậu ấy cũng đang bận một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.