ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 198

Ai cũng không thể thay thế được.

Nhưng mà họ lại có thể vì mấy cái cuộc họp chưa chắc không có mặt

không được mà vứt bỏ tôi ở đây.

Cảm xúc không kiềm chế nổi xông lên mũi, cay đến mức tôi phải nhắm

mắt lại. Bảng điểm sắp bị tôi vò ra nước, Dư Hoài đột nhiên vỗ vỗ vai tôi.

“Cậu… lên cơn động kinh à?”

“Cậu mới lên cơn động kinh ấy!”Tôi không chú ý khống chế âm lượng,

tất cả mọi người xung quanh đều quay đầu nhìn tôi, cũng may do bên ngoài
quá ồn, có lẽ Trương Phong không nghe thấy vụ ồn ào do tên ngồi bàn cuối
như tôi gây ra.

Dư Hoài ngay tức khắc lùi về sau một cách lộ liễu, cách tôi một quãng

xa.

Tôi chẳng buồn đôi co với cậu ấy, bực bội mở máy rồi lại tắt máy, trong

đầu một khoảng không trống rỗng.

Không ai hiểu được, tôi lúc đó mong chờ biết bao xuất hiện một chú mèo

máy, giúp tôi giấu tờ bảng điểm này đi, nhưng, nhưng bên cạnh tôi chính là
học sinh xuất sắc thứ hai lớp, khi phụ huynh của cậu ấy đắc ý soi từng con
điểm một, cô Tề sẽ nghĩ thế nào đây?

Tôi cúi đầu, bất chợt cười, nghiêng đầu nói với cậu ta: “Dư Hoài, cậu nói

xem, tại sao bạn cùng bàn của tôi lại là cậu chứ?”

Dư Hoài cũng là người nhạy cảm, cậu ấy phát hiện tôi chắc chắn có

chuyện gì đó, liền bỏ hai tay vắt chéo trước ngực, nói một cách đầy cảnh
giác: “Này, cậu sao thế hả? Cậu không phải lại bắt đầu phát tiết rồi chứ…
Tôi thật sự không có châm chọc gì cậu… đừng giận cá chém thớt nha..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.