ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 239

“Sao?” Cậu ấy ngồi xuống, mang đến chút khí lạnh tươi mới vào căn

phòng ấm áp.

“Hiệu quả rất… căm phẫn.” Tôi ăn ngay nói thật.

Mỗi một cọng tóc đều rất căm phẫn.

“Làm gì mà lắm chuyện thế, có 10 đồng tiền cắt tóc lấy đâu ra lắm yêu

cầu thế.”

Tôi nói có năm chữ, cái gì mà yêu cầu chứ?

“Rất đáng.” Tôi tức giận nói: “Mất 10 đồng để cắt một cái đầu 205*

hào.”

*205 ý chỉ là ngốc, ngu

Dư Hoài cười phá lên, cởi áo len ra, từ trong ngăn bàn lấy áo khoác đồng

phục mặc vào, cũng không tiếp tục bắt chuyện mà lấy sách tiếng anh ra học
thuộc từ.

Tôi cũng không chịu yếu thế lấy ra sách bài tập Tiếng Anh, chỉ là một câu

cũng không làm được.

Bạn Cảnh Cảnh à, “ăn to nói lớn” như vậy làm gì! Vì sao lại là cậu phải

mở lời nói chuyện trước? Sáng nay lúc đánh răng nghĩ ra được chiến thuật
tốt đã đi đâu mất rồi?

No. 116

Cả buổi sáng, hai chúng tôi đều đặc biệt bình thường. Lúc vào giờ học,

cậu ấy cúi đầu làm đề thi, còn tôi thì tiếp tục duy trì sự ngu ngốc của mình;
khi tan học tôi và Giản Đơn nói chuyện, còn cậu ấy và Từ Diên Lượng tán
dóc với nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.