ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 296

“Em vẫn nên từ từ dựa theo năng lực của mình mà học đi! Chuyện họp

phụ huynh sau này không có lần thứ hai nữa, lần này thầy không vạch trần
em… Tất nhiên em cũng đừng mang tôi làm trò đùa nữa!” Trương Bình
thành khẩn nhìn β một cái, tiếp lời: “Tôi làm chủ nhiệm, làm chuyện như
vậy sẽ bị bố mẹ em chỉnh cho chết mất.”

Lần này β lệ rơi hai hàng thật rồi.

“Thi cuối kỳ bất kể thi tốt hay không, em cũng đừng có sợ mà nói dối

nữa. Cứ mời bố mẹ em đến họp phụ huynh như bình thường, tôi sẽ nói
chuyện riêng với họ một lần, đảm bảo em sẽ không bị lột da, được chưa?”

Trên đầu Trương Bình trong mắt β như đang đeo một cái vòng kim

quang2, thầy nói cái gì đều được cả.

Trương Bình rất “man” mà xua xua tay: “Được rồi, trời cũng tối rồi, mau

về nhà đi. Bố mẹ em quanh năm đều không có nhà, ông bà ngoại tuổi cũng
cao rồi, phải tự chú ý lấy bản thân, có chuyện gì thì cứ đến tìm thầy, đi đi.”

Trương Bình thở dài một hơi thật dài, lại châm thêm một điếu nữa, hướng

về phía cửa sổ nhả ra một vòng khói. β đi đến trước cửa văn phòng, lại quay
đầu nhìn một cái.

Nhìn Trương Bình thật chăm chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.