ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 339

“Giờ Ngữ văn hôm nay có mấy bài được khen thưởng, lúc nãy tôi có nhìn

thấy “cô nhỏ” Long cô nương của cậu đó.”

Bài thi được đưa từ hàng đầu tiên truyền xuống phía sau, cả phòng học

như một biển sóng âm thanh. Mặc dù tôi không thích làm bài thi nhưng lại
rất thích âm thanh của nó khi được chuyển đến, hài hước nhớ tới kết hợp
với bài thi. Tóm lại, nó khiến tôi cảm thấy cái từ “thư hải” (biển sách/biển
chữ) này vô cùng sinh động.

Sóng biển chậm rãi cuốn về phía tôi.

Tin nhắn của Dư Hoài cũng được gửi đến.

“Tất nhiên rồi, lão Dư nhà chúng tôi đâu phải là người thường. Đúng rồi,

tôi nghe Lâm Dương nói hôm nay không tập thể dục à?”

“Ừ, hôm nay gió to quá, tiết thể dục hủy rồi.” Tôi trả lời lại.

Vừa nhấn nút “gửi” xong, bài thi cũng được truyền xuống đến tay tôi, cái

tên đập ngay vào mắt là Lạc Chỉ.

Mặc dù hôm kỷ niệm thành lập trường, chị Lạc Chỉ có cho tôi xem bảng

tên nhưng khi nhìn cái tên này trên bài thi lại khiến tôi có cảm giác hơi xa
lạ.

Bài thi giữa kỳ của lớp 11 lần này là tài liệu làm văn, đề bài yêu cầu dựa

vào một đoạn tin tức để viết một đoạn văn nghị luận. Nội dung của đề bài
đó đại loại là, ngoài thành tựu của sự miệt mài học tập và lượng tiêu thụ
sách báo Trung y dưỡng sinh ra, lượng người đọc các loại sách báo khác
đang giảm dần qua từng năm.

Ngoài ra, chủ đề của bốn bài văn đều là tầm quan trọng của đọc sách, như

là “Sách là một nấc thang tiến bộ của loài người” gì gì đó, để kêu gọi mọi
người nên đọc nhiều sách, cải thiện tình trạng số người đọc sách ngày càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.