ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 344

của chị!”

Chị ấy hơi ngượng ngùng nhưng lại không cố ý tỏ ra khiêm tốn.

“Thật hả? Các em cũng xem bài văn của bọn chị ư?”

“Thực sự chị viết rất hay.”

“Cảm ơn em.”

“Không, em nói thật đấy!” Cử chỉ của tôi có chút kích động: “Chị viết

thật sự rất hay! Chính là… chính là kiểu vượt qua khỏi yêu cầu của đề bài,
vốn dĩ chị không cần phải nghiêm túc như vậy…Em cũng không biết nói
thế nào, ngược lại chính là cảm giác này, không chỉ là vì thi nên mới viết
như vậy, không chỉ là để được điểm cao, lại giống như là…”

Tôi cảm giác mình bỗng nhiên biến hình thành hành động cực kì “ngốc”

của super fan, chức năng ngôn ngữ không linh hoạt khiến cho tình hình
càng thêm “họa vô đơn chí”2.

“Giống như là đang viết cho người khác đọc vậy.”

Khoảnh khắc chị ấy nghe đến câu này, hai mắt mở to nhìn tôi. Sau đó liền

cười to lên, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp, nói: “….Chẳng có bài văn của
ai lại đi viết cho chó đọc cả.”

Tôi không biết làm sao để dừng lại cái sự ngu ngốc của mình lại. Chẳng

có cách nào nói cho rõ cả. Tôi chỉ muốn biểu đạt, bài văn của chị ấy giống
như đang đợi một người nào đó đến đọc vậy. Hoặc nói là vì để người nào đó
sau khi đọc xong, có thể hiểu được chị ấy.

Lạc Chỉ cười một lúc, đột nhiên đưa tay ra xoa xoa tóc tôi.

Chúng tôi kém nhau nhiều nhất là một tuổi mà thôi. Nhưng mà chị ấy làm

động tác này, không phải là bất ngờ. Chị ấy thu lại nụ cười, rất nghiêm túc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.