ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 346

No. 182

Tôi hơi lo lắng, Dư Hoài có để bụng tôi đem quyển nhật ký của đàn anh

cậu ấy sùng bái đưa cho đàn chị mà tôi sùng bái hay không?

Cho nên tôi nói: “Được ạ, chị cứ cầm lấy mà xem!”

Lạc Chỉ lật giở rất lâu. Thật sự là rất lâu. Rất lâu sau đó mới nhẹ nhàng,

rất lịch sự dùng hai tay đưa cho tôi, còn nói lời cảm ơn.

“Chị không quen cậu ấy, nhưng cậu ấy rất nổi tiếng.”

Chị ấy nhận lấy tập đề thi Vật lý lúc nãy tôi cầm hộ chị ấy, cười rồi lại vỗ

vỗ vai tôi: “Vậy em mau đi đi, người ta còn đang đợi quyển nhật ký này
đấy!”

Tôi gật gật đầu, không biết làm sao có chút lưu luyến, may mà lúc tôi

chưa quay người đi, chị ấy lại gọi tôi lại.

“Phải rồi, em…em có biết đường đi không? Anh ấy ở lớp 3. Có cần….Có

cần chị dẫn em đi không?”

“Ôi, chị thật là tốt!”

Tôi nhanh chóng dán đến như con chó Pug3, để chị ấy dẫn đường.

Tôi bắt chước bộ dáng chị ấy ôm đống bài thi Vật lý ôm lấy quyển nhật

ký của Thịnh Hoài Nam, đáng tiếc là quyển nhật ký quá là mỏng manh, ôm
thế nào cũng thấy kì kì, tôi chỉ có thể khép lại cánh tay, kẹp chặt lấy nó.

Trên đường đi chúng tôi đều không nói chuyện gì mấy, hành lang khu

hành chính và đại sảnh thật trống trải an tĩnh, xuyên qua màu trắng xám của
sắc trời, chỉ có tiếng bước chân như con ma theo đuôi chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.