ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 378

Tôi rất vui.

Dư Hoài cũng tốt, trường học này cũng được, đều không còn là một nơi

mà tôi mãi không thể với tới, chạm vào. Chúng tôi đứng trên những vị trí
riêng, những đoạn đường riêng, cùng nhau phiền não, cùng nhau nỗ lực.

Tôi đi đến tầng hai, nơi lớp 2 học, tiện tay chặn đường một bạn nữ đang

định đi ra cửa lớp, định nhìn một chút, không ngờ lại là Lăng Tường
Xuyến.

Lúc đôi mắt bồ câu tuyệt đẹp của cô ấy nhìn tôi, tôi rõ ràng là con gái thế

mà cũng thấy căng thẳng.

“Bạn gì ơi, có chuyện gì hả?” Cô ấy nhìn tôi cười.

“À, ừ, có thể gọi Lâm Dương hộ tớ không?”

“Ừm, chờ chút nhé.”

Cô ấy quay người vào lớp học gọi: “Lâm Dương, có người tìm này!”

Giọng nói mới ngọt ngào làm sao, chẳng hề giống với giọng nói chua ngoa
châm chọc hôm tôi đến tìm Thịnh Hoài Nam của chị đứng bên cửa lau kính
chút nào.

Gọi xong, cô ấy còn nhoẻn cười với tôi rồi mới đi. Lăng Tường Xuyến

cầm một quyển sách, cũng mặc chiếc áo thể dục rộng thùng thình, chiếc mũ
liền áo tưng tưng bên ngoài, để lộ màu đỏ rượu bên trong, bên dưới mặc
một chiếc quần trượt ván màu xám đậm, nhìn rất chất, còn đi một đôi giầy
Nike, rất có phong cách. Song, không biết có chuyện gì, dù cho chỉ là bóng
lưng, nhìn cũng xinh hơn tất cả những cô gái khác ở hành lang.

Tôi cúi đầu nhìn lại mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.