ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 488

thế đỡ một tay, như thế sẽ làm giảm tốc độ di chuyển.”… dù sao cũng
hướng dẫn rất ra trò.

Còn những câu như: “Cậu là lợn hả?”, “Thầy chọn cậu là để cậu làm

body shield à?”, “Cậu là truyền nhân của Shohoku à? Sao toàn lấy mặt đỡ
bóng thế?!”, “Này, cậu nói thật với tôi đi, cậu là người lớp nào phái đến
nằm vùng vậy?”… là dành cho tôi.

Tôi tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, xin bố tôi mua cho quả bóng

chuyền cao cấp loại mềm, trên mặt còn có các sợi nhung, mỗi ngày đều
dành ra nửa tiếng đồng hồ tập ném bóng vào tường nhà giảng đường.

Mặt trong cổ tay đầy những chỗ bầm tím cũng dần dần biến mất.

Sức mạnh cắn rằng chịu đựng này của tôi giúp tôi tiến bộ nhanh chóng,

dần dà, tôi có thể dùng một lực thích hợp kiểm soát được quỹ đạo chuyển
động của bóng, thậm chí có thể liên tiếp đệm bóng mấy chục lần.

Sự tiến bộ này khiến con người ta hài lòng và hưng phấn hơn cả chuyện

cắn răng học những môn khó nhằn như chỉ số đối số hàm số nhiều.

Tôi cúi đầu nhìn đôi tay bẩn thỉu của mình, như làm quen với thân thể

của Cảnh Cảnh một lần nữa.

Cảm giác thật tuyệt.

Nhưng đến lúc đối diện với Dư Hoài, trình độ của tôi lại “nát” đến mức

kì lạ.

Tôi không phải là một cô nhóc xinh đẹp nhưng khi đối diện với người mà

mình thích vẫn phải để ý đến hình tượng, cho nên không chịu ra sức chạy
điên loạn để cứu bóng, bởi vì sợ lúc phát lực mặt mũi trợn tròn, tư thế
chuẩn bị cũng chưa xuống hết, cũng bởi cảm thấy tư thế choãi mông cong
lưng rất giống con tinh tinh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.