ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 656

Tôi luôn cảm thấy cuộc sống một người chẳng sao cả. Gặp lại cậu mới

cảm thấy quãng thời gian có hai người mới tốt nhất.

Dư Hoài vẩy hạt nước đọng trên tay rồi bước đến, bị dáng vẻ của tôi dọa

cho ngã ngửa, lộ ra sự kinh hoàng như một cô vợ nhỏ:

“Sao cậu nhìn mình đầy thèm thuồng thế Cảnh Cảnh?”

“Bà xã vất vả rồi!” Tôi cười sặc sụa: “Lau cả cái ghế giúp anh nữa nhé.”

Dư Hoài nhướn mày: “Trong một nhà, người nào học toán không tốt mới

là vợ chứ nhỉ?”

Chúng tôi bối rối im lặng mấy giây.

Đây chỉ là một câu nói đùa, thế nhưng câu nói đùa này hình như đã lôi

thứ gì đó ra từ trong lòng tôi.

Ngay lúc tôi sắp không nhịn nổi mà mở miệng, cậu ấy bỗng dưng đứng

lên, chỉ vào một ô đựng đồ trên kệ đựng ti vi nhà tôi hỏi: “Nhà cậu có máy
chơi game hả?”

Tôi điều chỉnh cảm xúc của mình.

“Ừ, mua trên Taobao, hoài niệm chuyện xưa.”

“Chỗ mình trọ cũng có. À, giờ mình và vợ chồng Lâm Dương ở cùng một

nhà trọ lớn, làm “bóng đèn” suốt ngày, áp lực cuộc sống lớn lắm đó.” Cậu
ấy đùa.

“Cậu cũng hẹn hò chẳng phải là được rồi sao.” Tôi cười.

Dư Hoài bối rối im lặng một lúc, tiếp tục nói: “Ba người bọn mình

thường nối máy chơi game, hai người bọn họ chơi gà lắm. Không biết làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.